Edit: SaladRau
Triệu Miên đi ra công ty, lên chiếc xe ngoài đường cái, lòng vắng vẻ.
Rốt cuộc là từ khi nào, cô đã biến thành như vậy?
Có lẽ là từ khi yêu thầm ngày qua ngày không có kết quả, cô trở nên tham lam. Cô đã từng cho rằng mình là đặc biệt nhất, cho đến khi Lê Sân xuất hiện, cô mới bắt đầu bước một bước sai, từng bước sai.
Như Lý Lãng ngày đó nói, biểu hiện như vậy của La Luân, tựa như một đòn đánh, đập nát mộng đẹp của cô.
Có phải nên tỉnh rồi hay không.
————
Lê Sân chưa từng ở cùng La Luân vào cuối tuần.
Nhưng bây giờ, hai người đều nằm ở trêи sô pha, trong tay cầm một gói khoai tây chiên cùng một ly trà sữa, thảnh thơi xem phim.
Tóc La Luân xoã tung rũ xuống dưới, hơi che lại mặt, cả người đều nhu hòa xuống. Bộ dáng hắn lúc này, không khác gì thanh niên hai mươi tuổi.
“Phim kinh dị cái gì, không đáng sợ chút nào.”
Lê Sân cắn khoai tây chiên răng rắc răng rắc, đôi đùi đẹp thon dài đặt trêи đầu gối La Luân, bộ dáng rất là an nhàn.
Trêи màn hình khuôn mặt ma nữ đầy máu dữ tợn, nam nữ chính bị dọa hét to, Lê Sân lại cảm thấy bọn họ kêu thật giả tạo.
Cô ném khoai tây chiên sang một bên, nâng trà sữa lên uống một ngụm.
Đầu La Luân dựa vào tay, khẽ mỉm cười nhìn cô. Cặp mắt màu xanh lục kia rút đi màu sắc lạnh thấu xương, như một khối phỉ thúy ôn nhuận tản ra vầng sáng, liễm diễm rực rỡ.
Hắn tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706404/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.