Edit: SaladRau
"Người giống chúng ta, có cái gì là yêu hay không yêu."
Con ngươi Lê Sân lộ ra vài phần thảm đạm:
"Anh hẳn là hiểu rõ hơn so với tôi, không phải sao?"
Giọng nói của La Luân như bị thứ gì ngăn chặn, muốn nói chuyện, lại như thế nào cũng không phát ra âm thanh.
"Nếu anh cũng muốn giày xéo tôi, hiện tại liền buông ra đi, nếu không, tôi sẽ hận anh cả đời."
Lê Sân nghiêng đầu, một giọt nước mắt trong suốt từ hốc mắt cô lăn xuống, cặp đà con ngươi tươi đẹp thần thái kia giờ phút này ảm đạm không có ánh sáng.
Ngực La Luân đau.
Hắn do dự hồi lâu, rốt cuộc thở ra thật dài, thỏa hiệp vùi đầu ở bên cổ cô.
Hắn thua.
"...Ly hôn với La Quân đi."
La Luân ở bên tai cô nói như thế, sợi tóc rối rũ ở trên trán hắn, giống như khi Lê Sân mới gặp hắn, mặt mày nhu hòa mà u buồn.
Cô không trả lời, cô đang đợi hắn nói tiếp.
"Làm người phụ nữ của anh."
La Luân không có cô phụ sự kỳ vọng của cô, rốt cuộc hắn cũng luân hãm, những áp lực lý trí tình dục, không bao giờ là chướng ngại vật giữa bọn họ.
Lê Sân không có giật mình, không có sợ hãi, chỉ bình tĩnh nhìn hắn. Đôi mắt cô thanh triệt tựa như một uông tuyền, mà ảnh ngược lại là La Luân, đầy mặt đều là thương tiếc.
"Em sẽ là vợ duy nhất của anh, anh hứa với em, sẽ không có Triệu Á Lam tồn tại, cũng sẽ không xuất hiện Triệu Miên thứ hai."
"Em không cần lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706400/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.