Qua ba ngày sau khi gặp Mạnh Trường Khác , Lê Sân đã bị Tần ma ma thúc giục ra cửa. Hiện giờ nàng đã thay đổi thành quận chúa nên hôn sự cũng thật khẩn trương, không thể trì hoãn thêm nữa.
Thật ra Lê Sân không sợ, Mạnh Trường Khác có chức quan, lúc trước cũng coi như là thanh niên tài tuấn. Mạnh phụ vừa lúc là thái phó đương triều, rất có uy tín, toàn gia trong sạch, hoàng đế cũng nên vui vẻ cho bọn hắn một sự bảo đảm.
Thái Tử là người nhân hậu nhưng đối với việc trị quốc lại do dự không quyết đoán, nói tóm lại, hắn là con mèo không có móng vuốt mà thích dương oai.
Lúc Lê Sân xem cốt truyện liền nghĩ, viết về Thái Tử xuất sắc như vậy, vì sao cuối cùng vẫn là Tam hoàng tử làm hoàng đế.
Lúc sau nàng liền hiểu ra, đại khái tác giả muốn biểu đạt ra nam chủ của mình so sánh với người như vậy mới làm nổi bật lên cực điểm ưu tú, mới có thể hiện ra ánh hào quang của nam chủ.
Như vậy hoàng đế cũng sẽ không đầu đất đến nỗi phế Thái Tử, Mạnh phụ chỉ là trung quân, mà Mạnh Trường Khác tại Tam hoàng tử nên liền biến thành không hơn không kém Thái Tử. Thực tế Lê Sân cảm thấy rất thỏa đáng nhưng nếu Thái Tử không phải là phế vật được hoàng đế sủng ái như vậy nàng cũng không nghĩ nhiều.
Lê Sân định vị thật chuẩn xác, nhà chồng của mình, nhất định phải có nhất định quyền cao chức trọng. Sự lựa chọn ít dao động nhất không chừng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706363/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.