Từ ngày hỏa hoạn ấy đến nay cũng đã qua hơn nửa tháng.
Rốt cuộc Lê Sân vẫn không đi Mạnh phủ. Tuy nàng quyết định phải gả đi nhưng hiện tại sợ thấy Mạnh Trường Khác lại không biết giải thích như thế nào, cho nên nàng tùy ý chọn một nhà, Tần ma ma nhíu mày, nàng liền hiểu rõ.
Nói là dự tiệc thưởng cảnh nhưng chỉ là chỗ cho những người đó đua đòi với nhau, trong tối ngoài sáng lục đục đấu nhau. Bên trong cửa son nhà lớn, trừ phát sinh sự việc không đâu, những nữ tử đó cũng không có hoạt động giải trí gì đặc sắc.
Nàng chỉ là một người đứng ở bên ngoài xem. Nàng vẫn còn rất thanh tỉnh, toàn bộ hành trình đều không nói chuyện lớn, vừa không thân cận vừa không xa cách.
Không ai có thể nhìn ra sai lầm củq nàng. Chỉ là khuôn mặt nàng vẫn luôn đạm mạc ngồi ở chỗ nào chỗ đấy khó tránh khỏi bị người khác lén lút nói nhỏ.
“Quận chúa, sao không người không trò chuyện với Lạc phu nhân?”
Tần ma ma dặn dò Vân Liên đi theo nàng đến , đề phòng quận chúa thực hiện sai quy củ đồng thời nhanh làm cho nàng nhập vào trong vòng luẩn quẩn này. Nhưng không ngờ quận chúa cao cao nhà mình lại không có nửa phần ý tứ.
Lê Sân nhấp một ngụm nước trà, bình tĩnh nói:
“Vân Liên, không phải là không ý tứ làm như vậy là tốt nhất. Lấy tình thế hiện tại của ta, ra vẻ quá thân cận mới là khác người.”
Vân Liên không nghĩ nàng sẽ nói những lời này, nhất thời cổ họng tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706357/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.