Tuy hệ thống nói sẽ nhắc nhở nhưng lúc sau lại không có động tĩnh gì. Một mình Lê Sân không thể ra ngoài được. Người ở bên trong hậu viện này được chủ tử mang theo mới được đi ra ngoài không thể tự ý ra ngoài.
Như vậy nàng làm sao nàng có thể rời Mạnh phủ ba ngày đây?
Tâm tư của Lê Sân đều đặt ở trêи mặt. Mạnh Trường Khác mẫn cảm phát hiện ra nàng thất thần. Buổi tối trước khi đi ngủ, hắn không nhịn được kéo Lê Sân qua.
“Đêm nay ở đây đi.”
Hắn nhìn Lê Sân không cho nàng cự tuyệt, muốn từ trong mắt nàng nhìn ra phiền nhiễu u sầu của nàng.
Lúc trước trừ bỏ lúc hoan hảo, sau khi Lê Sân hầu hạ Mạnh Trường Khác xong đều trở về nhà ở trước kia. Lúc này nàng tưởng Mạnh Trường Khác lại muốn nàng nên liền duỗi tay muốn cởi áo ra.
Mạnh Trường Khác phát hiện động tác của nàng, theo bản năng ngăn cản nàng.
Lê Sân ngẩn ra, lát sau ngẩng đầu lên nghi hoặc nhìn hắn:
“Gia?”
Một tay Mạnh Trường Khác ngăn cản nàng, mặt đối với cặp con ngươi thanh nhuận của Lê Sân nên có chút xấu hổ.
Hắn nắm tay che ở bên miệng ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói:
“Không cần làm, chỉ cần bồi ta nằm một lúc là được.”
Nếu nhìn kỹ, hắn còn có thể phát hiện nhũ tiêm phấn hồng.
Lê Sân làm như không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, nàng hé mở môi, có vài phần kinh ngạc. Cũng may nàng vẫn còn thanh tỉnh, lúc phản ứng lại đã nhìn thấy trong mắt Mạnh Trường Khác mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706352/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.