Chương trước
Chương sau
Mạnh Trường Khác thỏa mãn thở dài một tiếng, tư vị mất hồn như vậy cũng chỉ có Lê Sân mới có thể đem lại cho hắn.
Thực tế, thân thể Lê Sân lần này là loại dung mạo mĩ miều. Chỉ cần nhìn bộ dáng của nàng đã thấy là một nữ tử nhàn nhã xuất sắc , giống như một đóa u lan thuần tịnh, không tiếng động chậm rãi xâm nhập vào trong lòng người khác.
Nhưng cố tình nàng có một con ngươi ẩn tình câu người, lại hợp với khuôn mặt của nàng, hiện ra sự đối lập mãnh liệt. Nam tử trêи đời yêu thích các loại sắc đẹp khác nhau diễm lệ , đoan trang, thanh nhã , thanh thuần. Nhưng yêu nhất là chinh phục mỹ nhân lãnh diễm cao quý , thứ hai là nhìn mỹ nhân ngày thường thanh thanh đạm đạm nhưng khi thừa hoan lại uyển chuyển kiều mị.
Lê Sân rất may mắn, nàng nắm chắc được mọi điểm tốt của bản thân mình cho nên lúc này nàng chỉ cần nghiêng đầu lộ ra nửa bên gò má, thể hiện biểu tình nhu hòa thanh điềm cùng vũ mị chắc chắn Mạnh Trường Khác sẽ càng thêm không thể buông tay nàng ra.
【Độ chân tình công lược nhân vật +3, độ chân tình nhân vật trước mắt 62】
【 Chúc mừng người chơi đã thành công đạt tới 60 hảo cảm, đạt được lễ bao khen thưởng, thân thế chi mê X1】
【 Hồi mệnh đan X1 ( hệ thống hữu nghị nhắc nhở: Đừng ăn, để lại cho thiếu gia ăn) 】
Lê Sân: Cầu không được sao?! Hệ thống không cần tri kỷ như vậy đâu?! Xốc bàn (ノ=Д=)ノ┻━┻
Nhưng mà hệ thống nói xong, liền không còn để ý tới ý đồ của nàng.
Lê Sân yên lặng nuốt máu, khi phục hồi tinh thần lại phát hiện Mạnh Trường Khác một ngụm cắn ở trêи đầu vai mượt mà của nàng.
“Nha đầu này, vẫn không chuyên tâm.”
Hắn cắn không đau, ngược lại có vài phần ái muội. Lê Sân chỉ cảm thấy sống lưng tê dại liền nâng ʍôиɠ lên hùa theo hắn. Đường cong chỗ eo kia đột nhiên bị buộc chặt , ʍôиɠ vểnh kia có vẻ càng thêm nở nang mê người.
Mạnh Trường Khác cũng không có thương hương tiếc ngọc , hắn đã hiểu rõ nha đầu Lê Sân này. Không phải búp bê sứ chạm vào một phát liền tan, ngược lại thân thể mềm mại phối hợp chặt.
Vì thế căn cứ ý muốn ngươi sướиɠ ta sướиɠ đại gia sướиɠ, Mạnh Trường Khác nằm ở trêи lưng nàng, vòng eo tinh tráng khẩn hẹp lên lên xuống xuống, đem vật thô thạc kia rút ra lại nhập vào, đem hai cánh thịt non của nàng đâm lầy lội tràn lan . Chỉ bạc dính liền giữa hai người ɖâʍ mĩ mà diễm lệ, làm người ta nhìn thấy liền quên mất phản ứng lại.
Qua rất lâu sau, Mạnh Trường Khác mới đỉnh thật mạnh vào trong hoa tâm mềm thịt của nàng, cuối cùng hạ thân hắn buông lỏng, tiết ở trong thân thể nàng.
Lê Sân theo động tác của hắn lại rơi xuống giường mềm mại, nhẹ nhàng thở phì phò, bụng nhỏ vẫn còn trừu động.
Vật kia của Mạnh Trường Khác ở trong thân thể nàng không muốn ra, hắn thay đổi tư thế, ôm nghiêng nàng vào trong lòng ngực, vỗ về sợi tóc mượt mà của nàng.
Giữa mũi quanh quẩn hương ngọc lan nồng đậm, hắn vùi đầu ở giữa cổ nàng, lời nói thổ lộ còn mang theo vài phần lười biếng, khiến ta người nghe đều run rẩy.
“Nàng dùng nước hoa gì mà dễ ngửi như vậy?”
Chóp mũi của hắn cọ vào sườn mặt nàng, đầu ngón tay của Lê Sân đều lười động, chỉ hàm hồ nói:
“Chắc là lúc ta ở tiểu viện kia bị vài cọng ngọc lan nhiễm vào.”
Nàng thật sự mệt mỏi, nhất thời quên mất hắn là chủ tử, lời nói cùng việc làm khôi phục tự xưng. Mạnh Trường Khác nghe thấy được, nửa phần cũng không để ý, ngược lại cảm thấy có thêm vài phần thân mật.
“Nhìn không ra, nàng chỉ vẫn là một đứa bé.”
Mạnh Trường Khác cười hôn lên tóc mai nàng, chính hắn cũng không biết là vì sao. Cảm giác ở bên nha đầu này vui vẻ hơn so với ở cùng người khác không không giống nhau nha.
Hắn tuy không nói ra được đây là cảm xúc gì nhưng cũng không phản cảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.