Mạnh Trường Khác nhìn Lê Sân, cảm thấy trong lòng hơi rung động, giống như một cây non mới chui lên từ dưới đất, ngây ngô tươi mới.
Chính là tư vị kia, thực sự không kém.
Vì thế Mạnh Trường Khác duỗi tay lấy cây trâm từ búi tóc mình ra. Bình thường hắn ở nhà, lười mang đầu quan phiền phức nên chỉ dùng một cây bạch ngọc trâm ôn nhuận.
Dung mạo Mạnh Trường Khác cực đẹp, tóc xõa ra, càng tăng thêm ba phần phong hoa. Hắn câu khóe môi, đôi con ngươi dưới ánh mặt trời mới mọc vàng rực, không còn âm lãnh nữa mà tràn ngập ấm áp như tiên nhân trong bức họa.
Vừa đúng lúc gió nhẹ thổi qua viện, hắn kéo xe lăn qua ôm Lê Sân vào lòng.
Lê Sân chỉ cảm thấy trêи người ấm áp, áo choàng kia cũng bao lấy nàng. Không đợi nàng phản ứng lại, đôi bàn tay thon dài ôn nhu liền đan vào tóc nàng.
Hơi thở cực nóng của Mạnh Trường Khác truyền đến bên tai nàng, mất đi vài tia lạnh lùng, nhiều hơn vài phần nhu hòa.
“Ngươi đừng lộn xộn.”
Hắn nhẹ giọng nói, lại ôm Lê Sân chặt hơn chút nữa.
Kỳ thật Lê Sân vẫn còn đang ở trạng thái đại não chết máy, bị sắc đẹp của Mạnh Trường Khác làm cho chấn động không muốn nhúc nhích.
Trong chốc lát, Lê Sân liền cảm thấy Mạnh Trường Khác dừng động tác.
Nàng chậm rãi ngẩng đầu, phát hiện tóc của mình đã được buộc lên. Cây mộc trâm kia vẫn còn lẳng lặng nằm ở trong lòng bàn tay Mạnh Trường Khác, nàng theo bản năng duỗi tay nắm lấy, xúc cảm trêи đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706348/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.