Vưu Tiêu đến đây làm việc sớm hơn Khương Cảnh Văn mấy năm, lúc trước hắn cũng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn . Cho đến khi Khương Cảnh Văn đến chiếm hết sự nổi bật của hắn, nói không có một tia ghen ghét căn bản là không có khả năng.
Nhưng hắn thông minh đem một tia kia giấu đi, nếu không người khó coi sẽ chính là hắn.
Bất quá tuy nói như thế nhưng trải qua thái độ lãnh đạm của Khương Cảnh Văn một lần lại một lần , hắn cũng có vài phần tức giận.
“Tôi không có gì để nói với cậu,” Khương Cảnh Văn sửa tư liệu trên bàn , “Hộ sĩ Lê không có ở đây, cậu có thể đi nơi khác tìm. Không cần nói những lời dư thừa nữa.”
Vưu Tiêu lại làm như chưa nghe thấy gì, điểm này Lê Sân rất rõ ràng, lúc mới đến đây nàng đã xem ký ức về Vưu Tiêu, hắn chính là người để tâm vào những chuyện vụn vặt như vậy.
“Tôi nhớ không lầm, Tiểu Sân bị cậu gọi đi, không phải sao?”
Khương Cảnh Văn nhìn Vưu Tiêu, cảm thấy buồn cười:
“Tôi gọi nàng bởi vì nàng chưa có làm đúng chức trách của mình nhưng cũng không bao gồm tôi biết rõ ràng hành tung của nàng, Lê Sân không phải là người tôi quan tâm.”
Lời nói vừa dứt, Khương Cảnh Văn liền cảm thấy phần bên trong đùi đau đớn khiến cho bộ mặt hắn cứng đờ trong một chớp mắt.
Hắn hơi rũ tầm mắt xuống , mới nhìn thấy Lê Sân xoay thịt non dưới chân chín mươi độ, cười thập phần ngọt ngào.
Hắn chịu đựng dục vọng một chân đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706307/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.