Edit:SaladRau
Khi Lê Sân tỉnh lại , cũng không xuất hiện ở nơi xa lạ , sự thật chứng minh, nàng vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Nàng giật mình , cảm thấy bụng ẩn ẩn đau, toàn thân mệt mỏi suy yếu, trong cổ họng như còn sót lại vị tanh ngọt.
Lê Sân liếm đôi môi khô nứt , chưa phát ra âm thanh nào đã bị một vật thể mềm mại đè lên , sau đó một dòng nước ngọt thanh liền chảy từ bên ngoài môi vào trong yết hầu nàng.
Nàng nuốt xuống , vật mềm kia tựa hồ cũng thập phần phối hợp, cách một khoảng thời gian sẽ cho nàng uống nước. Thẳng đến khi nàng hoàn toàn hết khát, vật mềm kia giống như có thần giao cách cảm với nàng dừng lại.
Nhưng mà, chỉ một cái chớp mắt , vật mềm kia liền lập tức bắt đầu tiến công khoang miệng nàng , câu lấy lưỡi nàng dây dưa. Chờ đến khi nàng nhận ra đó là môi , chủ nhân của đôi môi đã thở hổn hển rời đi.
Lê Sân mở mí mắt nặng nhọc ra , muốn thấy rõ cảnh tượng mông lung trước mắt. Ai ngờ, trước mắt nàng liền xuất hiện hình bóng vô cùng quen thuộc kia.
Tuân Kị ngồi trên mép giường của nàng , mi như mực hơi nhếch lên nói:
"Tỉnh?"
Thần thái ôn nhu xưa nay chưa từng có.
Lê Sân không lên tiếng, ngồi dậy. Tuân Kị thấy vậy, liền ôm chầm nàng vào trong lòng ngực của mình tìm cho nàng một tư thế dễ chịu, để nàng có thể dựa vào.
Lê Sân không giãy giụa, thuận theo dựa vào hắn:
"Ta làm sao vậy?"
Tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/166318/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.