Phòng vẽ tranh chỉ có mấy cái bàn kê gần nhau, trong góc để một ít bàn vẽ vứt đi. Giống như vừa mới được quét dọn qua, cũng coi như là sạch sẽ. Sau khi Lê Chiêu đóng cửa lại, Lê Sân thuận tay làm khóa rơi xuống.
Lê Chiêu không có phát hiện, giờ phút này hắn vẫn nóng vội giải thích với Lê Sân:
"A Sân, Phạm Liên tới tìm anh để nói về chuyện của Tiếu Kỳ , anh chỉ là, chỉ là lo lắng hắn sẽ làm ra chuyện gì với em nên mới đi ra ngoài cùng cô ấy."
Lê Chiêu nói nhăn mày lại, sầu lo trong mắt bộc lộ ra ngoài.
Lê Sân nghiêng nghiêng đầu, không nghe hắn nói, cũng không nhìn hắn, ngược lại vòng qua hắn đi đến chỗ mấy cái bàn kia.
Thần thái nàng hiện tại rất giống Lê Sân khi trước làm Lê Chiêu kinh hồn bạt vía. Hắn kinh ngạc phát hiện mình thế nhưng hy vọng đoạn tình cảm cấm kỵ này vẫn tiếp tục, như vậy A Sân vĩnh viễn là của mình.
Lúc hắn đang miên man suy nghĩ , Lê Sân đã tiến đến trước bàn, dùng ngón tay lau chùi mặt bàn một chút.
Thực sạch sẽ.
Lê Sân cười vừa lòng, giây tiếp theo, nàng liền xoay người, ngồi lên trên bàn. Váy dài theo động tác của nàng vén lên đến tận háng, lộ ra hai chân dài tinh tế duyên dáng.
"Anh,"
Nàng vẫy tay với Lê Chiêu, cười ôn nhu vô hại, "Không khí nơi này thực tốt."
Lê Chiêu giật mình, nhất thời không hiểu ý của nàng. Nhưng hai chân hắn vẫn theo bản năng đi đến trước người Lê Sân.
Lê Sân từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/166300/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.