DIệp Linh Cẩm ngẩng đầu lên, ánh mắt trống rỗng nhìn ba người, chậm rãi nói: "Bởi vì. . . . . . Ta. . . . . . Mất hứng. . . . . ." Cố gắng thể hiện dáng vẻ đa sầu đa cảm, muốn buồn cười bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Địch Tinh “Phì” một tiếng, bật cười nói: "Ta còn cho rằng đứa ngốc ngươi đột nhiên thông suốt. . . . . ."
Quan Hoán Chi nhíu mày nói: "Hiện tại phải bảo vệ tốt Diệp cô nương, nhưng Diệp cô nương. . . . . . Khụ. . . . . . biểu hiện của nàng… dễ lộ rõ, sợ là mọi người sẽ phát hiện ngay."
"Chuyện này không đơn giản. . . . . Bảo đứa ngốc không “biểu hiện” chẳng phải rất ngu ngốc sao. . . . . ." Địch Tinh nói.
Diệp Linh Cẩm giật giật khoé miệng, vì sao con thỏ này trộm nhiều đồ như vậy mà không bị bắt. . . . . .
"Ha ha ha ha. . . . . . Ngốc tử ngươi đang nói đùa." Địch Tinh ôm bụng cười.
Nhan Nhiễm Y đi tới sờ đầu Diệp Linh Cẩm nói: "Ừ. . . . . . Không ngốc. . . . . ."
Khoé miệng Quan Hoán Chi giật giật.
Cổ nhân ngu ngốc a. . . . . . Diệp Linh Cẩm giễu cợt trong lòng.
"Ta thấy. . . . . . để đứa ngốc không bị người ta phát hiện là ngu ngốc, không có khả năng. . . . . ."
Quả thật rất khó giải quyết.
"Ba người chúng ta đều thấy rõ. . . . . ."
Khoé môi Nhan Nhiễm Y khẽ nhếch, lại vuốt tóc Diệp Linh Cẩm, khẽ khom người xuống, dịu dàng nhìn Diệp Linh Cẩm nói: "Cẩm Nhi. . . . . . lúc trước hứa với ‘mẹ kế’ cái gì? Ngoan ngoãn không nói gì được không . . . . . Nghe lời có thịt ăn. . . . . ." Giọng nói thật là ôn hòa, lời nói nhỏ nhẹ như hai người đang yêu.
Chỉ có Diệp Linh Cẩm biết trong lời nói này mang theo bao nhiêu uy hiếp. Chỉ có sinh vật ‘nghịc thiên’ như Nhan Nhiễm Y mới có thể thản nhiên tự gọi bản thân mình là “mẹ kế” , còn biến thái uy hiếp một kẻ ngu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]