Nhan Nhiễm Y trấn an Diệp Linh Cẩm, nở nụ cười ấm áp như gió xuân.
"Ha ha. . . . . . Vị này chính là công tử áo tím thần bí đã cứu Đại tiểu thư Diệp gia theo như giang hồ đồn đại?" Đối với xưng hô "Mẹ kế” này, Bùi Lâu Tuấn rất có giáo dưỡng cười ha hả.
Không thể nhịn được kìa. . . . . . Diệp Linh Cẩm thầm thở dài.
"Tại hạ Nhan Nhiễm Y. . . . . ." Nhan Nhiễm Y khiêm tốn chắp tay, dáng vẻ ôn tồn nho nhã.
"Quả nhiên Nhan huynh là một nhân tài hiếm có, Diệp cô nương được Nhan huynh cứu, thật là may mắn, ta cũng vậy áy náy nữa rồi."
Nhan Nhiễm Y mỉm cười.
"Thiếu gia, cô nương tới. . . . . ." Gia đinh thông báo.
"Bùi đại ca. . . . . ."
Ngay sau đó, một cô gái xinh đẹp đi tới, một thân váy hồng cùng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn càng thêm đáng yêu, một đôi mắt sáng ngời có thần.
"Diệp cô nương. . . . . . Muội muội ngươi tới."
Diệp Linh Cẩm dời tầm mắt nhìn Diệp Linh Đoạn, thần sắc có chút phức tạp, giống như là vui sướng lại như ghét bỏ.
Ngày trước ở Diệp gia, Nhị tiểu thư rất được nuông chiều chưa bao giờ thừa nhận một tỷ tỷ là kẻ ngốc này. Bình thường cả hai cũng không hề qua lại, một người trải qua cuộc sống như hòn ngọc quý trên tay, người còn lại lặng lẽ sống ởi nơi không người nào hỏi thăm.
"Đoạn nhi. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-luu-lac-giang-ho/2214449/chuong-90.html