Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào phòng qua những ô cửa sổ, Hải Lăng mỉm cười cầm chiếc chổi phủi bụi, cẩn thận phủi bụi trên từng cuốn sách.
Nhìn cả căn phòng tràn ngập sách, khóe miệng của nàng lại nở nụ cười.
Xem như là vì họa được phúc đi, vốn tưởng rằng chỉ cần giả vờ bị ngã một cái thì sẽ không bị chọn làm tú nữa, lại không ngờ nàng vẫn vào cung, chẳng qua là làm cung nữ, bị phái đến dọn dẹp Si Tảo đường.
Si Tảo đường này là một trong những nơi cất giữ sách trong cung, cả căn phòng nhìn chỗ nào cũng là sách, lập tức khiến cho nàng chuyển buồn thành vui, từ mấy ngày trước vừa đến chỗ này, nàng liền hưng phấn không thôi.
Lần sờ những cuốn sách, nụ cười trên mặt Hải Lăng càng thêm sáng lạn, sau khi làm xong công việc dọn dẹp hàng ngày, nàng rút một cuốn sách, lặng lẽ trốn vào trong góc đọc sách.
Nàng chuyên chú đọc cuốn sách trong tay, vô cùng say mê, hoàn toàn không phát hiện có người đi đến gần nàng. Nàng tập trung đọc sách, lại có một đôi mắt lẳng lặng đánh giá nàng.
Thấy nàng vẫn không phát hiện ra mình, Miên Dục im lặng đến gần, khóe môi hiện lên nét cười, quát: "Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi, thì ra là trốn ở đây lười biếng!"
Hải Lăng nghe vậy, tưởng rằng là đại nhân quản lý Si Tảo đường, vội vàng muốn giải thích, "Không, ta chỉ là..." Mới nói được mấy chữ, nàng liền phát hiện trước mặt là một nam nhân xa lạ.
Khắp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-phuc-tan/2301506/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.