"Cô nương, phòng số ba chính là gian này." 
"Làm phiền tiểu nhị rồi." Hải Lăng lấy một chút bạc vụn đưa cho tiểu nhị. 
Tiểu nhị nói cảm ơn rồi rời đi. Nàng đứng ngoài cửa gõ một lúc không thấy ai mở cửa, chần chừ một lúc rồi trực tiếp đẩy cửa đi vào, nhìn thoáng qua trong phòng, thấy Thường Hoằng đang nằm trên giường, hai mắt nhắm lại giống như đang ngủ. 
"A, biểu ca đang nghỉ ngơi sao?" 
Nàng đặt túi quần áo xuống, không đến đánh thức hắn, yên lặng ngồi trên ghế đợi tỷ tỷ. 
Không lâu sau, Đổng Hải Đường liền cầm theo một bình trà nóng đi vào. 
"Tỷ tỷ, tỷ đã về, hình như biểu ca đang ngủ." Hải Lăng không nghi ngờ nói. 
Đổng Hải Đường đưa mắt nhìn về phía giường một cái, "Ừm, hắn nói đêm qua ngủ không ngon, muốn ngủ một lúc, dặn tỷ đừng đánh thức hắn." Nàng rót hai chén trà, đưa một chén cho muội muội, sau đó nâng chén kính nàng, "Hải Lăng, trước đây là tỷ tỷ không đúng, chén trà này là tỷ tỷ xin lỗi muội, chuyện ngày xưa muội đừng để trong lòng." 
"Tỷ tỷ đừng nói như vậy, muội sẽ không để trong lòng." Nàng nhận lấy chén trà, uống một ngụm. 
"Tỷ còn muốn cảm ơn muội, ít nhiều cũng nhờ muội viết thư cho cậu, xin cậu tác thành chuyện của tỷ và Thường Hoằng, đến, chúng ta lấy trà thay rượu, về sau không kể đến những hiềm khích trước đây nữa, làm tỷ muội tốt với nhau." 
Dưới sự ân cần khuyên bảo của tỷ tỷ, sau khi uống xong chén trà, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-phuc-tan/2301485/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.