Tiểu nam hài về lại trong thần thức. Mà quyển sách màu vàng nhạt kia, lúc này liền nằm ở trong lòng ngực nàng, Diệp Tịch Dao mở ra thì thấy, bên trong có không ít chữ, nhìn kỹ phía dưới, thế nhưng lại phát hiện đây là phương pháp tu luyện linh lực. Diệp Tịch Dao còn chưa có nói với người Diệp gia chuyện linh lực của nàng đã được kích hoạt, chưa kịp phát sầu nên tu luyện như thế nào, thì trước mắt quyển sách này xuất hiện vừa đúng lúc giải quyết vấn đề nan giải này. Cho nên Diệp Tịch Dao lập tức gọi Thúy Châu, làm cho nàng ở bên ngoài canh giữ không cho bất luận kẻ nào tiến vào. Sau đó liền ấn theo những gì trên quyển sách viết, ngồi vào trên giường, tâm thần bình tĩnh, bắt đầu tu luyện. Ngay từ đầu, Diệp Tịch Dao cũng không có cảm giác gì. Nhưng chậm rãi lúc sau, liền cảm thấy đan điền trong cơ thể bốc ra một cỗ linh khí, mờ mịt mà lên, hành tẩu quanh thân, sau đó Diệp Tịch Dao liền lâm vào bên trong một mảnh hỗn độn. Mà lúc này Diệp Tịch Dao cũng không biết, ngay tại lúc nàng vừa tiến vào thần thức, thì đồng thời trong phòng linh khí liền chậm rãi hội tụ xung quanh nàng, tụ lại thành khối không khí ở giữa ấn đường của nàng, chậm rãi ngưng kết, cuối cùng không biết qua bao lâu, liền từng chút nhằm về phía thân thể của Diệp Tịch Dao mà bay vào.. Chưa bao giờ có cảm giác, giống như nháy mắt cả người rực rỡ hẳn lên. Diệp Tịch Dao chậm rãi mở mắt ra, lại phát hiện quyển sách kia ta biến, lúc này tiểu nam hài từ thần thức đi ra, cao hứng kêu lên: "Thế nào, thế nào, không tồi đi~!" "Ân, hoàn hảo." Diệp Tịch Dao nói. "Cái gì hoàn hảo a, ngu ngốc, ngươi thử nhìn thần thức của ngươi xem!" Tiểu nam hài vừa nhắc nhở, lúc này Diệp Tịch Dao mới phục hồi lại tinh thần, ý thức vừa chuyển, lập tức liền tiến nhập vào trong thần thức của chính nàng. Phía trước Diệp Tịch Dao có thể cảm giác được bên trong thần thức, lại là một mảnh hỗn độn. Nhưng lúc này, Diệp Tịch Dao liền 'nhìn đến' ở giữa thần thức, thế nhưng ở một bãi đất trống lại xuất hiện một tảng đá lớn, ở giữa bãi đất trống liền có một bãi đá ở giữa đứng sừng sững. Bãi đá kia không cao, ở giữa phong cách cổ xưa lộ ra trang trọng, mặt trên có một viên mắt mèo màu tro đen như bảo thạch, lòe lòe sáng lên! Đây là.. Sơ kỳ xích giai? Trong lòng Diệp Tịch Dao liền kinh hãi, phải biết rằng người tu luyện linh lực, trước hết phải trở thành một tu giả, trải qua đột phá thành công một cấp, nhị cấp, tam cấp mới chân chính trở thành một linh giả. Mà chỉ trở thành linh giả mới có thể kết ra được linh thạch! Mà quá trình này, mặc dù thiên tài có thiên phú tứ giai, cũng cần phải mất một năm rưỡi ngày đêm tu luyện không ngừng mới có thể thành công, mà chính nàng.. Diệp Tịch Dao khó có thể tin được mà rời đi thần thức, sau đó tiểu nam hài cũng theo thần thức mà đi ra, khuôn mặt vênh váo tới tận trời nói: "Nữ nhân ngươi thấy thế nào? Không tồi đi, ngươi thử tập trung linh lực lên trên tay rồi nhìn xem." Diệp Tịch Dao nghe vậy liền làm theo, một lát sau chỉ thấy, một ngọn lửa nhỏ bé bỗng nhiên xuất hiện trên những ngón tay trắng nõn mượt mà của nàng! Mà mấu chốt chính là, ngọn lửa kia thế nhưng cùng linh thạch giống nhau, đều là một màu tro đen! Quả thực Diệp Tịch Dao không thể tin được vào hai mắt của chính mình. Bởi vì dưới tình huống bình thường, chỉ có đạt tới là linh giả hoàng giai, mới có thể đem linh lực phóng xuất ra ngoài, nhưng chính mình vừa mới tu luyện, cho dù đạt tới xích giai, cũng không thể làm được, như thế nào lại.. ".. Là ngươi làm?" Tuy rằng không biết tại sao lại như thế nào, nhưng tưởng tưởng lại, Diệp Tịch Dao liền đoán được đại khái. Quả nhiên theo đó tiểu nam hài đang đắc ý đến cái đuôi cũng muốn vểnh lên trời gật gật đầu. "Cho nên.. Ta là hệ hỏa?" Diệp Tịch Dao lại hỏi. "Đương nhiên là không phải! Hừ, kiểu thiên phú thấp như vậy làm sao có thể so sánh được với ta? Nói cho ngươi biết, ta chính là ám hệ! Ngọn lửa của ta chỉ là biểu hiện hình thức thôi, không thấy ngọn lửa của ta đều là màu đen sao? Cái này gọi là địa ngục chi hỏa, hừ, thật sự là cái đồ quê mùa, cái gì cũng đều không hiểu! Ta.. Ôi chao, nữ nhân ngươi muốn làm gì? Buông, ai u!" Mở cửa, nhấc chân, đóng cửa, tiểu nam hài nhiều lời lại bị Diệp Tịch Dao một cước đá bay ra ngoài. Chú ý của editor: Tiểu nam hài còn có từ đồng nghĩa nữa là tiểu chính thái hay shota-chan (tức là những bé trai ngây thơ đáng yêu). Tuy nhiên cũng không thể gọi bằng tên Cáp Địch Tư (editor cảm thấy nghe hơi cứng nhắc với vẻ ngoài của nhân vật, nên không gọi). Nhưng phải có một cái tên thật phù hợp cho nhân vật chứ đúng không? Cho nên các chương sau editor sẽ không gọi là tiểu nam hài nữa mà sẽ thay thế bằng tiểu shota nha!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]