Bởi vì Hách Huy đại biểu tam đại gia tộc gia nhập, cùng với mạng lưới quan hệ của Thượng Quan gia , Tô Lệ Nhã chiếm được lực lượng chống đỡ thế lực của Long Kình Lệ. Thế cục trong triều lại bước vào cân bằng.
Phe Long Kình Lệ cũng không nghĩ lập tức cùng Tô Lệ Nhã xé rách mặt. Bọn họ đang đợi, chờ thời điểm đầu mùa đông tế thiên. Long Viêm quốc tuy rằng nằm ở phía nam ấm áp, nhưng đối với đầu mùa đông từ trước sẽ hi vọng mùa thu năm sau hoạch như thường lệ. Cái gọi là “Tuyết rơi đúng lúc chiếu năm được mùa”, bọn họ hi vọng mùa đông có thể có tuyết rơi đúng lúc, làm cho trăm họ có mùa thu hoạch năm sau. Mà tế thiên này từ trước đều do Hoàng Thượng đảm nhận. Tô Lệ Nhã có thể giám quốc, nhưng tuyệt đối không thể tế thiên. Tại triều đại phong kiến mê tín này, nữ nhân tế thiên sẽ bị trời trừng phạt. Nếu đến lúc đó Hoàng Thượng còn không thức tỉnh, tất nhiên phải chọn một người đảm đương tế thiên . Đến lúc đó, bọn họ có thể đề cử Long Kình Lệ . Chỉ cần Long Kình Lệ tế thiên, bọn họ sẽ nhân cơ hội làm chút cái gì gọi là trên trời chỉ thị tay chân, hoàn toàn có thể thuận thế đề cử hắn làm tân đế.
Phia Tô Lệ Nhã, tự nhiên cũng biết toan tính của phe Long Kình Lệ. Cùng lúc, bọn họ chờ đợi Hoàng Thượng thức tỉnh, về phương diện khác, bọn họ đã nghĩ ra biện pháp khác có thể làm.
Thời gian một ngày lại một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-vuong-gia-xuyen-viet-phi/1613417/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.