Cuối mùa hạ trời thoáng lạnh, gió nhẹ nhàng xuy phất đến tấm màn đang treo. Tấm màn lay động phất phơ, có thể nhìn thấy mỗ nữ hai chân nhấc lên, không khách khí đem chăn trên người đá văng ra.
Một cái lật nghiêng người, một chân đánh vào mép giường.
Mới từ lâm triều trở về Long Hạo Thừa lấy chìa khóa dự bị mởcửa phòng ra, vừa vặn nhìn thấy một màn này. Bên môi nổi lên tươi cười sủng ái. Hắn phóng nhẹ cước bộ, đi đến bên giường, nhấc màn lên, nhìn thấy tình huống bên trong. Lần này, gương mặt tuấn mỹ đều đắm chìm trong ý cười. Tướng ngủ của A Nhã vẫn vậy làm cho người ta thấy buồn cười. Nhớ tới trước kia những nữ nhân bên cạnh hắn, đều nghĩ ở trước mặt hắn bảo trì hình tượng tốt đẹp nhất, cho dù là tiểu ngủ, đều phải bảo trì tư thế hoàn mỹ. A Nhã lại cho dù đang ngủ, cũng không che dấu chính mình -- hắn suy nghĩ tạm dừng một chút, xem kỹ hai chân đã sắp dang rang ra, mỗ nữ vẫn ngủ vù vù, con ngươi đen nổi lên ý cười, ân, cho dù đang ngủ, A Nhã sẽ không che dấu tướng ngủ đặc thù của mình.
“Ân ~” Trong lúc ngủ mơ mỗ nữ lại lật nghiêng thân. Chỉ thấy nửa thân thể đã sắp tới mép giường, một bộ dáng lung lay sắp ngã. Long Hạo Thừa kinh hãi lập tức thân thủ đem nàng tiếp được, rồi sau đó ôm lấy, mềm nhẹ đặt ở bên trong giườn. Long Hạo Thừa vốn tính trở về xử lí chính sự, người còn chưa tới cửa, chợt nghe tiếng chăn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-vuong-gia-xuyen-viet-phi/1613388/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.