“A Nhã, A Nhã......” Thanh âm lo lắng của A Kim xa xa truyền đến, nhưng Tô Lệ Nhã cảm thấy mỏi mệt không chịu nổi không muốn tỉnh lại, mà lựa chọn xem nhẹ thanh âm kia.
A Kim thấy kêu lâu như vậy, người trên giường đều không có phản ứng, lo lắng quay đầu hỏi:“Đại Mao, A Nhã như thế nào còn không tỉnh a?”
Đại Mao đảo cặp mắt trắng dã, đối với vấn đề này lão đại đã hỏi ít nhất hơn trăm lần, hắn không bao giờ nghĩ trả lời nữa. Quay đầu nhìn đại tẩu cho dù ở trong mộng vẫn thống khổ cau mày, hắn không khỏi dâng lên đồng tình, trong đầu hiện lên tình hình khuya hôm qua:
“Thùng thùng thùng --” tiếng đập cửa dồn dập, làm Đại Mao vốn đang trầm tĩnh cho mộng đẹp không thể không đứng dậy, mở cửa. Chỉ thấy vẻ mặt thất kinh của A Kim đứng ngoài cửa.
A Kim vừa thấy Đại Mao, đã bắt lấy tay hắn lôi ra ngoài:“Đại Mao, làm sao bây giờ? A Nhã bị thương, hơn nữa chảy thiệt nhiều máu nga!”
Đại Mao vừa nghe, cước bộ vội vàng nhanh hơn, đuổi kịp.
A Kim khẽ kéo Đại Mao đến gần phòng Tô Lệ Nhã, mặt mang lo lắng chỉ vào Tô Lệ Nhã đang nằm trên giường nói:“Đại Mao, ngươi xem --”
Đại Mao theo ngón tay nhìn người hôn mê trên giường. Này không xem hoàn hảo, vừa thấy dọa nhảy dựng: Đôi môi sưng đỏ vô cùng, thân hình lõa lồ trừ gáy ra đều ứ máu bầm, đều này cho thấy người này mới gặp phải tình huống gì. Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Đại Mao vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-vuong-gia-xuyen-viet-phi/1613367/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.