Tô Lệ Nhã đang suy tư như thế nào mới có thể thuyết phục Trương tẩu, thì bị một đám người xong vào đánh gãy suy nghĩ.
Chỉ thấy Trương tẩu dẫn theo một đám dân thôn đằng đằng sát khí xuất hiện trong phòng nàng, mà đứng bên cạnh Trương tẩu là trưởng thôn Tô Văn.
Trương tẩu chỉ vào Tô Lệ Nhã cùng A Kim còn đang ở trên giường, nói: “Trưởng thôn, ta không có nói sai đâu! Đôi cẩu nam nữ này thật là huynh muội loạn luân.”
Loạn luân?! Tô Lệ Nhã nháy mắt sắc mặt trắng xanh. Nàng biết ở nơi tư tưởng phong kiến thịnh hành này, phong tục của thôn có thể giết người, tội loạn luân tuyệt đối có thể đem bọn họ ra xử tử. lúc này, khóe mắt nàng như nhìn thấy những tình tiết chỉ có trên phim truyền hình – lồng heo. Cổ đại nếu xuât hiện thông dâm loạn luân, trên cơ bản là phải ngâm lồng heo.
A Kim bị trên người dân thôn mang tức giận cùng sát khí dọa, nhưng không có trốn phía sau Tô Lệ Nhã, ngược lại đem nàng kéo ra phía sau, giọng run run nói: “Không, các người không được tổn thương A Nhã.”
Tô Lệ Nhã trong mắt xuất hiện nhu tình: Đứa ngốc này!
“Xem, các người xem, gian phu còn bảo hộ nàng.” Trương tẩu cao giọng nói.
Cảm xúc của dân thôn vốn xúc động lập tức đã bị kích cao: “Giết đôi cẩu nam nữ này, giết đôi cẩu nam nữ này….”
Tô Lệ Nhã nhìn vẻ mặt đắc ý của Trương tẩu, biết nàng ta ghi hận mình thường xuyên phá hư việc nàng ta ăn đậu hũ của A Kim.
Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-vuong-gia-xuyen-viet-phi/1613327/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.