“À, chính là người kia...Người ngồi ở dãy cuối.....” Triêu Tuyết túm lấy tay áo của Đào Tử, cẩn thận mà quay đầu, làm bộ nhìn Lăng Vân, thật ra thì ánh mắt lại nhìn qua cậu ta, chỉ vào bạn học nam mang mắt kính ngồi dãy bàn cuối lớp.
“Khúc Vũ?” Đào Tử không thể tin mà nhỏ giọng nói với Triệu Tuyết “không thể nào, ngày thường cậu ta đâu có thích nói chuyện với ai đâu, mỗi lần thì đều đứng đầu lớp, người ưu tú như vậy, sao có thể thích tớ á?”
“Làm thế nào mà lại không thể?” Triệu Tuyết liếc Đào Tử trắng cả mắt, nhỏ giọng nói “Thẩm Mặc Trần nhà cậu không phải cũng không thích nói chuyện à, lại là người đứng nhất khối, tớ cảm thấy, cậu rất dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của những gười như vậy a,hahaha....”
Lăng Vân nghe lời này của Triệu Tuyết, đôi mày không ngăn được nhíu chặt, nhìn theo ánh mắt của các cô nhìn đến Khúc Vũ ở cuối phòng, đó là học sinh nam cao gầy, mang mắt kính, nhìn qua bộ dáng thậtnho nhã, trầm tĩnh nhưng lại không giống với Thẩm Mặc Trần là, tuy không thích nói chuyện cùng người khác nhưng lúc nào cũng duy trì nụ cười trên môi, bất kể là ai hỏi thì cậu ta đều trả lời, một dáng vẻ hiền lành, dịu dàng, phong nhã.
“Chắc cậu nhầm ấy, không thể nào là cậu ta đâu!” Đào Tử vẫy là xua tay, tỏ vẻ không tin.
“Tin hay không tùy cậu.” Triệu Tuyết nhún vai như không có gì, sau đó nhanh vỗ vai Đào Tử, hưng phấn nói “Mau nhìn kìa, cậu ta ngẩn đầu nhìn chúng ta”
Đào Tử theo phản xạ quay đầu lại, đúng lúc Khúc Vũ nhìn lên, chỉ thấy cậu vừa ngẩng đẩu lên từ cuốn sách, nhìn đến chỗ họ một chút, trên khuôn mặt trắng nõn mà hiền lành của cậu lộ ra một nụ cười ấm áp, sau đó còn gật đầu chào hai cô một cái rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733153/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.