“Dù sao thì... Chính là không giống nha...’’Quả đào nhỏ đỏ mặt, cánh tay ôm eo Thẩm Mặc Trần khôngkhỏi chặt hơn, trong lòng nho nhỏ thầm nói, em cũng không có vói lưỡi vào trong miệng anh.
“Vậy thì coi như là anh hôn em trước đi.” Thẩm Mặc Trần qua loa gật đầu, dừng một chút lại nói “Yên tâm đi anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”
Ai muốn anh chịu trách nhiệm... Quả đào nhỏ cạn lời mà liếc trắng mắt, nhưng trong lòng lại thấy rất ngọt ngào.
Hôm nay lúc về đến nhà, quả đào nhỏ rất là ngạc nhiên khi nhận thấy hôm nay ba mẹ mình đều ở nhà.
Từ khi ba mẹ Tô đã nhận định Thẩm Mặc Trần chính là con rể của mình, liền một lòng một dạ chuyên tâm vào công việc, tục ngữ nói , nam nữ phối hợp không vất vả, sau khi ba Tô thành lập công ty cho đến nay, ngẳn ngủi chỉ mười năm đã đưa từ một công ty nhỏ có bốn năm công nhân biến thành mộtcông ty có quy mô khá lớn hơn bảy trăm nhân sự, công ty chủ yêu skinh doanh hàng xuất nhập khẩu, cho nên hai người suốt ngày đi công tác, đi lại khắp nơi trong nước tìm nguồn cung cấp, nhận đơn đặt hàng, thường thì kéo cả giáo sư Thẩm đi theo làm thông dịch, mà Nguyệt Vi lại bận rộn công việc của một nhân viên phòng kế toán, thường xuyên tăng ca đến khuya, lại nói, thật ra nhiệm vụ trông giữ quả đào nhỏ vẫn luôn đặt trên vai Thẩm Mặc Trần.
“Ba? Sao hôm nay ba tan làm sớm vậy ạ?” Quả đào nhỏ trực tiếp nhảy bổ vào trong lồng ngực của ba mình, vẻ mặt vui mừng mà hỏi.
“Ba có mua quà cho con đó, con nhanh về phòng xem thử đi.” Vẻ mặt ba Tô đây yêu thương xoa xoa đầu quả đào nhỏ, trầm giọng nói.
Quả đào nhỏ nghe xong lời này, lập tức chạy thẳng lên lầu, mở cửa phòng ra thất một chiếc laptop màu trắng đang nằm yên tĩnh trên bàn học.
“Oa, haha...” Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733141/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.