Tóm lại, chính là ngay lúc này Đào Tử còn chưa kịp chỉnh đốn tình cảm của mình cho rõ ràng, cũng không kịp nuốt trôi mớ kiến thức trong tiểu thuyết kia, thậm chí vừa rồi cũng vừa chợt hiểu ra, căn bản thường ngày mình hôn cậu ấy cũng không phải ý này.
Chỉ là lúc này, Thẩm Mặc Trần cũng không có hôn cô, mà là để trán mình chạm vào trên trán cô, nhíu mày hỏi “Nhiệt độ cơ thể bình thường, em rốt cuộc là bị làm sao vậy?”
Trái tim nhỏ bé của Đào Tử gấp gáp đập bang bang, thấy khuoon mặt cậu gần mình đến như vậy, liền không tự chủ được mà dời đến đôi môi mỏng đang mín lại của cậu, cánh môi có mầu hồng nhạt, nhìn qua có vẻ rất ngon miệng.
Chỉ là mang suy nghĩ ‘nhìn có vẻ rất ngon miệng.’ như vậy, mà hành ddoognj của bé ngốc lại nhanh hơn suy nghĩ đến không ngờ.
Thẩm Mặc Trần mở to hai mắt, nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng của bé ngốc đang dính lên người mình, sau đó một cảm giác ấm áp mềm mại từ môi truyền đến.
Ừm, mềm mại, ngòn ngọt, quả nhiên ăn rất ngon.
Quả đào nhỏ nào đó gặm lấy cánh môi của cậu, rất là hài lòng mà dùng đầu lưỡi liếm nhẹ một chút.
Sau đó……
Khi nhìn đến vẻ mặt đầy kinh ngạc của Thẩm Mặc Trần, bé ngốc cuối cùng cũng có phản ứng, nhận ra mình đang làm cái gì.
“Aaaaaa” Quả đào nhỏ ngốc nào đó điên cuồng hét chói tai, giãy dụa thoát khỏi sự ôm ấp của Thẩm Mặc Trần nhảy ra cả thước.
Thẩm Mặt trần cau này nhìn bé ngốc nào đó đang dùng hai tay che lại gương mặt đỏ bừng của mình, buồn bực nói ‘’Đào Tử, em hôm nay thật sự không bình thường.”
Em cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733111/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.