Tới cửa phòng học lớp 2-2, Đào Tử nhận thấy trong phòng còn rất nhiều bạn học, không giống như học sinh mới, lúc này đã không còn ai.
Đào Tử đứng bên ngoài nhìn vào trong tìm kiếm, tầm mắt nhìn qua những gương mặt xa lạ, rốt cuộc cũng thấy ở bàn thứ hai từ dưới lên, Thẩm Mặc Trần đang sắp xếp cặp sách.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Đào Tử, Thẩm Mặc Trần ngẩng mặt nhìn ra bên ngoài cửa, rồi lại cúi đầu thu dọn sách vở, chờ sau khi làm xong, mới đi ra ngoài, đứng đối diện với Đào Tử đang chờ mình bên ngoài, cậu nhẹ giọng “đi thôi.”
“Ừm.” Đào Tử rất tự nhiên mà chạy đến bên cạnh Thẩm Mặc Trần, đưa tay nắm lấy tay anh.
Bên trong phòng học sau lưng họ liền vang lên âm thanh hút khí.
Thẩm Mặc Trần cúi đầu nhìn bàn tay Đào Tử đang nắm chặt tay mình, hết cách mà thở dài nói “Đào Tử, bây giờ là đang ở trường học.”
“Ừ, thì làm sao?” Đào Tử nháy nháy đôi mắt to tròn đầy vô tội kì lại nhìn cậu. “Lúc trước học tiểu học cũng ở trong trường mà.”
“Bây giờ lên sơ trung rồi.” Thẩm Mặc Trần đưa tay vỗ ót cô “Nếu mà để Diệp Tuyệt Sư Thái bắt được, sẽcho đòi gặp ba mẹ, cô ấy chính là ra tay ngăn chặn chuyện yêu sớm trong trường học.”
“Vậy mà anh còn bảo em đến phòng học chờ anh.” Dào Tử nhanh rút tay về, xoa xoa cái ót bị cậu gõ đến đau, tức giận trừng mắt nhìn cậu.
“Hai em học sinh phía trước, đứng lại cho tôi.”
Phía sau hai bạn nhỏ bỗng nhiên một giọng nói đầy sắc bén.
Nhắc Tào Tháo có Tào Tháo đến.
Thẩm Mặc Trần có chút cạn lời, nhìn Đào Tử bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733059/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.