Chỉ sợ ca ca ngươi để ý ta. Phá kì như thế nào , cờ thêu ước chừng 29 chữ trên đời này chỉ có Một cái. Hừ.
Giờ phút này toàn bộ người trong Phong Vân Bảo đều ở tiền đường sẵn sàng tiếp đón. Mộ gia huynh đệ đang kiểm tra công việc chuẩn bị.
” Vân Long, đã đến giờ chưa?”
Mộ Vân Phi thấy liên tục có người không ngừng từ ngoài tiến vào.
” Là ai đưa vào. ” Mộ Vân Long đi ra phía trước.
” Đi, đi xem. ” lúc này cực kỳ muốn làm nghiêm phòng bị.
” Đừng nóng vội, từng người từng người tiến vào, ai cũng có thể vào.”
Đàm Tiểu Hâm đem cửa bên của Phong Vân Bảo mở ra một khe nhỏ, cầm trong tay một thanh trúc chặn ở cửa vào, không ngừng lớn tiếng thét to .
” Phí vào cửa mỗi người năm lượng, vé này miễn phí một lần vào nhà vệ sinh.” (bó tay chị)
Ba túi tiền trong lòng Đàm Tiểu Hâm đều đã đầy , trong một năm tới, tự nhiên mưa thuận gió hoà, cơm áo không cần lo .
” Đi, ngươi cầm khối vàng to như vậy đến, ta trả lại như thế nào, đưa cái nhỏ thôi!” – thật rắc rối.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, a, sắp đến giờ rồi , để tránh rắc rối, tốt nhất nên rời đi. Vì thế Đàm Tiểu Hâm thu hồi thanh trúc, chuẩn bị đóng cửa.
Nhưng người phía sau thấy sắp đóng cửa , đều nhốn nháo lên, liều mạng hướng vào bên trong, Đàm Tiểu Hâm éo không được, kêu to lên,
“Hiện tại sắp mở cửa chính , mời các vị đến đợi ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-nu-nhan-hanh-phien-ky/141099/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.