Vũ Quận nằm ở phía bắc Tấn Thành, cách Tấn Môn Quan một trăm dặm. Trước đây, nó chỉ là một thị trấn nơi biên thành của Bắc Ngu nhưng năm đó Ngu đế xua quân Nam tiến đại bại, Vũ Quận cùng Tấn Thành liền trở thành cương thổ của Nam U.
Bình thường, nếu muốn đến Vũ Quận, cho dù ra sức thúc ngựa thì cũng phải mất hết một ngày. Thế nhưng hôm nay lại không như những gì Chúc Lam nghĩ trước đây, trong vòng ba canh giờ nàng đã đặt chân đến địa phận Vũ Quận.
Báo tuyết quả nhiên tốc độ phi thường, chở theo nàng và Lý Ninh Ngọc, một đường băng rừng vượt suối vậy mà vẫn nhanh như băng tinh xẹt ngang trên bầu trời, xứng đáng xưng thần.
Chúc Lam nàng trước đây đã cưỡi qua không ít chiến mã cùng chiến lang cho nên kinh nghiệm phong phú, thế nhưng đây là lần đầu tiên nàng cưỡi cự thú, tránh không khỏi việc có phần lúng túng không quen. Nhiều lần báo tuyết phi thẳng xuống dốc, nàng bị mất thăng bằng nhưng không dám túm lấy lông của nó, chỉ sợ nó thịnh nộ mà đem nàng biến thành thức ăn. Hết cách, nàng chỉ có thể ôm chặt cánh tay của khối băng trước mặt để ổn định cơ thể.
Bởi vì ngồi ở phía sau nên nàng không nhìn thấy được biểu tình của Lý Ninh Ngọc, chỉ có thể cảm nhận được sự lãnh lẽo của da thịt từ cánh tay nàng ấy truyền tới. Giữa ngày đông giá rét, Báo tuyết như băng tinh xẹt qua, cái lạnh cắt da cắt thịt càng không thể nào diễn tả cho thấu. Ấy vậy mà Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-mong-kinh-hong/465249/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.