Bức tường đỏ thắm cẩn ngọc, mái ngói lưu ly xa xỉ, Triều Dương bảo điện vẫn như vậy, xa hoa và tráng lệ. Chỉ có điều, chủ nhân của nó đã thay đổi.
Triều đại mới bắt đầu trong dòng chảy lịch sử.
Vương Điền Hương cầm đầu nhóm gian thần, kết bè kéo phái, tự tư tự lợi, mưu hại trung thần, đục khoét ngân khố, làm khổ bách tính. Đại thần trong triều ai cũng oán hận nhưng e ngại hắn được hôn quân Cố Nguyên Huy ân sủng nên chỉ biết nuốt ngược nỗi hận này vào trong. Nhưng nay hôn quân đã trừ, tân đế đăng cơ, các đại thần liền lập ra một bảng danh sách tội trạng của hắn cùng đồng đảng thượng tấu để hoàng đế diệt trừ. Vương Điền Hương biết chính mình khó sống nên đã đi trước các vị đại thần một bước, hắn viết thư nhận tội, dập đầu trước đại điện cầu xin hoàng đế tha mạng.
Hắn dập đầu đến chảy cả máu tươi, nước mắt đầm đìa trên gương mặt gầy guộc.
Cố Thiếu Trạch thừa biết sự xảo trá của Vương Điền Hương nên đợi cho đến khi Vương Điền Hương thừa chết thiếu sống trước điện mới từ tốn hạ chỉ cắt chức thừa tướng, tịch thu toàn bộ gia sản, lưu đày biên ải cả đời.
Tân đế đăng cơ lấy nhân nghĩa làm gốc, bố cáo thiên hạ.
Bách tính khắp nơi hân hoan ca tụng tân đế anh minh, nhân từ, trăm họ thuần phục.
Ở phía nam kinh thành, có một phủ đệ rộng lớn nhưng cũ kĩ, tiêu điều. Đã rất lâu rồi nơi này không một bóng người lui tới thế nhưng giờ phút này đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-mong-kinh-hong/465242/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.