Đã sớm tới giờ vãn thiện(*) nhưng Cố Dân Chương còn chưa hồi phủ. Cố Hiểu Mộng ngồi trước bàn cơm thịnh soạn, ăn uống qua loa vài đũa. Cũng may có Lý Ninh Ngọc cùng ăn, bằng không nàng đã sớm cho dọn xuống. Vì vậy toàn bộ thời gian dùng bữa tối, nàng đều đặt hết lên người thê tử mới cưới.
Món 'Ninh mông tác ngư', gắp bốn lần, có vẻ như nàng ấy thích ăn cá. 'Ngũ vị chưng kê' gắp ba lần, thì ra nàng ấy cũng thích ăn gà. 'Nga thiêu' gắp một lần, xem ra nàng ấy không thích món ngỗng này. Còn có 'Dương đề thang', nàng ấy không thèm uống ngụm nào, hiển nhiên là nàng ấy không thích mùi dê.
"Chỉ có hai con dùng bữa thôi sao? Tiêu nhi, phụ vương con đâu?"
Giọng nói dịu dàng từ ngoài cửa truyền vào. Chỉ thấy Vương phi tóc vấn đơn giản, trên người mặc giản y tằm(*),tư thái hoàn mĩ, đoan trang thanh nhã, mĩm cười đi vào, theo bên cạnh là hai tỳ nữ nhẹ nhàng đỡ lấy người.
Cố Hiểu Mộng nhìn thấy mẹ mình, liền đứng dậy, vừa dìu người ngồi vào ghế vừa hồi đáp: "Phụ vương ra ngoài từ sớm, đến giờ chưa hồi phủ. Mẫu phi sao lại ra đây?"
Mà Lý Ninh Ngọc sớm đã đặt đũa qua một bên, đứng dậy, chờ Vương phi ngồi xuống thì thi lễ vấn an: "Ninh Ngọc thỉnh an Vương phi."
"Con sao còn gọi ta là Vương phi?"
"...... " - Lý Ninh Ngọc mím môi do dự, nàng vẫn không thể nào mở miệng gọi Vương phi là mẫu phi giống Cố Hiểu Mộng được.
Vương phi vốn không có ý định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-mong-kinh-hong/270371/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.