Miệng Chương Chi Vi vẫn bị nhét giẻ, cô không giãy giụa, vì giãy giụa cũng vô ích. Khi nghe thấy đối phương nói ra cái tên “Lục Đình Trấn”, cô đã hoàn toàn bỏ ý định phản kháng.
Rõ ràng đối phương có chuẩn bị mà đến.
Trước kia con trai ông Trương bị bắt cóc, Lục Đình Trấn ra mặt, giảm tiền chuộc từ bốn trăm ngàn xuống hai trăm ngàn, giúp ông Trương đón được con trai lành lặn về nhà.
Phong thủy luân chuyển, người lăn lộn ngoài xã hội, sớm muộn gì cũng phải trả giá.
Nhìn đi, bây giờ đến lượt Lục Đình Trấn rồi.
Từ lúc bé Chương Chi Vi đã nghe nói đến chuyện bắt cóc, dù là ở Hồng Kông hay ở Áo Môn. Những kẻ bắt cóc không ai khác ngoài trộm cướp hoặc một số đào binh, đều là những người lâm vào đường cùng, nghèo túng hung ác. Chúng sẽ đưa ra giá chuộc người trên trời, ai không chịu trả tiền thì chúng sẽ cắt tai, chặt ngón tay bỏ vào trong hộp đầy máu me, gửi ngược lại cho người nhà.
Đây có thể là kẻ thù gây chuyện, không thể làm hại Lục Đình Trấn nên mới chĩa mũi dùi vào người bên cạnh anh, lăng nhục giày vò họ.
Bây giờ chúng vẫn chưa ra tay với cô, chắc hẳn là có chuyện muốn đe dọa Lục Đình Trấn. Lục Đình Trấn chưa có con cái, nhưng ai cũng biết anh thương yêu cháu gái nhỏ của mình. Huống hồ, hai năm qua mọi chuyện rầm rộ như thế.
Chương Chi Vi không nhúc nhích, đàm người này dùng gân bò nhúng nước trói cô, cô không được vùng vẫy, vì càng làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-lua-vang/420922/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.