Tiểu Tuyết có chút không yên lòng, “Vương tướng quân…” Mặc dù Vương Ngọc Sơn là biểu ca của thái tử phi nhưng chàng là nam nhân, ôm hoàng hậu như vậy không hợp quy củ.
Vương Ngọc Đàm đang bận khóc, thấy Tiểu Tuyết có ý định muốn chia cắt nàng và biểu ca liền vội vàng ngắt lời, “Ta phải mau chóng trở về.” Trong giọng nói mang theo tiếng uất ức, càng ôm chặt biểu ca hơn.
Vương Ngọc Sơn cũng không có ý định thả Vương Ngọc Đàm xuống, chàng nói, “đi thôi!” Hai câu ngắn ngủi đầy uy lực của chàng cũng đã khiến Tiểu Tuyết và đám tuỳ tùng mặt mày xanh lét, vội vàng nhường đường cho chàng. Tiểu Tuyết cố trấn an bản thân thái tử phi bị thương như vậy, cần khẩn thiết hồi cung trị liệu, chắc người ngoài cũng không nói được gì được.
Từ hồ Thiên Thu đến Trường Xuân Cung chỉ có một con đường duy nhất khá xa là đi qua Điện Lệ Chính. Vương Ngọc Sơn nhìn người trong ngực lạnh đến run lẩy bẩy, không nhẫn tâm chậm chừ thêm một phút giây nào liền ôm Vương Ngọc Đàm xuyên qua từng cánh cửa tiền cung, nào ngờ lúc đi ngang qua Điện Lệ Chính thì đụng phải Dương Kinh Thiên cũng đang đến Điện Lệ Chính.
“Tham kiến Hoàng thượng!” Vì đang ôm Vương Ngọc Đàm trong ngực, Vương Ngọc Sơn tạm thời không thể quỳ xuống.
“Xảy ra chuyện gì?” Dương Kinh Thiên từ xa đã nhìn thấy Vương Ngọc Sơn ôm một nữ tử bước vội, đến gần nhìn, nữ tử kia lại là hoàng hậu.
“Bẩm Hoàng thượng, hoàng hậu không cẩn thận rơi xuống hồ, Vương tướng quân đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-dam-hoang-hau/1785687/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.