Vương Ngọc Đàm rời phòng tới ngự hoa viên, nàng cảm thấy bầu không khí vô cùng bí bách, nhất là mỗi lần đối diện với thái tử. Nếu mỗi ngày đều như ngày hôm nay, làm sao nàng chịu nổi đây? Nàng dừng chân trước hồ Thiên Thu, nghe nói hoàng thượng cho người xây hồ này là để tưởng nhớ vị hoàng tử sinh non của hoàng hậu. Nếu ngài ấy không mất thì vị trí thái tử sẽ không bao giờ thuộc về Dương Kinh Thiên. Nói không trừng nàng cũng sẽ không trở thành thái tử phi. Giá như...!!! Nàng bặm môi, khẽ nhìn mấy lá bèo trôi nổi trên hồ. Thật ra làm hoa cũng tốt, héo rồi sẽ không còn thiết tha gì nữa.
Xa xa Lý Nguyệt Nhi cũng đi dạo, nàng ta có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Vương Ngọc Đàm. Xét theo lí mà nói, nàng ta và thái tử là thanh mai trúc mã, cùng nhau mà lớn lên. Quan hệ giữa nàng ta và hoàng hậu cũng rất tốt đẹp. Vậy mà tại sao đùng một cái, nàng ta bị Vương Ngọc Đàm cướp trắng trợn như vậy. Tất nhiên nàng ta vô cùng không can tâm. Bỗng nhiên nàng ta nảy ra một ý định vô cùng xấu xa,"Vương Ngọc Đàm, ta sẽ cho người biết tay."
Sau khi hành lễ với thái tử phi, Lý Nguyệt Nhi đi vòng quanh hồ, cố tình giẫm thật mạnh vào y phục của Vương Ngọc Đàm. Chỉ là không ngờ vạt áo của nàng ta được may khá dài nên người bị ngã xuống hồ lại chính là nàng ta. Đúng là gậy ông đập lưng ông.
Lý Nguyệt Nhi ngã nhào xuống hồ, y phục ngấm nước khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-dam-hoang-hau/1785679/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.