Chương trước
Chương sau
Tuý Linh Lung một ngày vụt sáng trở thành thái tử phi, nàng ta nhanh chóng thay đổi thái độ, ko coi một ai ra gì. Thay vì ở trong phủ học các lễ nghi mà một thái tử phi cần có thì nàng ta chỉ chăm chăm tới điện Càn Khôn - là phủ thái tử ở để theo dõi.
Nói ko một ai tin nhưng đến khi chứng kiến rồi mới biết một thái tử phi tương lai của đất nước nay lại đứng ngoài cửa, nhòm vào trong theo dõi từng nhất cử nhất động của thái tử. Ko chỉ theo dõi, nàng ta còn để ý đến tì nữ bên cạnh thái tử. Chỉ cần sở hữu gương mặt đẹp hơn nàng ta, Tuý Linh Lung sẵn sàng sai người chuyển họ tới chỗ khác. Hành vi quá nhỏ nhen của nàng ta đã vô tình hằn sâu vào tâm trí từng người hầu trong cung Càn Khôn.
Chuyện đến tai Dương Kinh Thiên, mặc cho người hầu khổ sở như thế, hắn vẫn nghiễm nhiên bình tĩnh, đóng chặt cửa. Cả ngày ở trong phòng làm chuyện gì đó rất bí mật. Hắn cứ như vậy cho đến ngày thứ mười đồng thời cũng là lúc Tuý Linh Lung bị hoàng hậu cho người phạt nàng ta 20 trượng. Nghe nói nàng ta ngang nhiên chuyển cung nữ Tiểu Hà do đích thân hoàng hậu ban cho thái tử - tới cung Trường Xuân hầu hạ Lí lương đệ.
Vừa bị mất mặt lại vừa bị đau, nàng ta vô cùng uỷ khuất cả gan tới đập cửa phủ Càn Khôn, cửa ko khoá, như có một sức mạnh vô hình khiến nàng ta xông thẳng vào.
" Thái tử, người phải làm chủ cho thần thiếp."
Tuý Linh Lung nước mắt lưng tròng, quỳ gối giữa điện, nàng ta thấy bóng lưng của thái tử khẽ động thì trong lòng ko khỏi vui mừng.
" Đứng dậy. " Dương Kinh Thiên ra lệnh cho nàng ta, lòng bàn tay phải đang cầm miếng ngọc bội khắc chữ Tuý dưới đáy. Để tra rõ sự việc, hắn đã phải mời ko biết bao nhiêu người chuyên về đá quý về phủ làm việc. Đóng cửa bao nhau hết mười ngày mới xong, rồi đưa ra kết luận " Ngọc bội khắc chữ Tuý và ngọc bội khắc chữ Ngọc đúng là giống nhau về mọi mặt, khác mỗi chữ " Rõ ràng đây chính là lý do kẻ đó dễ dàng qua được mặt hoàng hậu, chỉ tiếc gã đã phạm một sai lầm vô cùng nghiêm trọng.
" Linh Lung, ngươi còn nhớ Triều Lương đệ ko?Là người rất được hoàng thượng sủng hạnh?"
Tuý Linh Lung tuy ko biết Dương Kinh Thiên hỏi như vậy có ý gì nhưng nàng ta từng nghe cha kể chuyện về những lương đệ " hồng nhan bạc mệnh " của triều đại. Nếu nhớ ko nhầm thì cha từng nói Tiều lương đệ là vị chủ tử đáng thương nhất trong số các lương đệ. Nghe nói huynh trưởng của Triều lương đệ từng phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng, khiến cả gia đình bị liên luỵ,Triều lương đệ cũng vì thế mà bị tống giam vào lãnh cung và qua đời ngay sau đó.
" Có, thần thiếp từng nghe qua."
Khoé môi Dương Kinh Thiên khẽ nhếch lên, đúng như hắn nghĩ, vậy là kẻ đứng đằng sau giật dây rốt cuộc đã chịu lộ diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.