Chỉ một khắc sau, Ngô Thiểu Quỳnh dẫn đầu một nhóm người áo đen vạm vỡ đạp cửa nhà hàng đi vào làm mọi người có chút bất ngờ. Phải biết rằng nhà hàng này cũng là một nhà hàng có danh tiếng đó, ai lại đi tới đây gây phiền toái chứ?
"Lệ Ngọc Vy ở đâu?""
Đối với bọn dân đen này, Ngô Thiểu Quỳnh cũng lười mở miệng. Nàng là con cháu của thế gia vọng tộc, chưa từng để những người dân bình thường tới mức không thể bình thường hơn này
""......""
"".......""
""........""
Im lặng
Im lặng
Im lặng
Mọi người vẫn im lặng
"Các ngươi mà không nói thì ta sẽ san phẳng cả cái nhà hàng này! Bản tiểu thư chỉ là cần mạng của Lệ Ngọc Vy, bản tiểu thư sẽ không liên lụy các ngươi nhưng nếu không khai ra thì đừng trách bản tiểu thư ra tay độc ác!""
Ngô Thiểu Quỳnh cứng rắn nói
Im lặng vẫn là câu trả lời của mọi người
"Hừ! Vẫn im lặng phải không? Được rồi, vậy đừng trách bản tiểu thư ra tay...."
Ngô Thiểu Quỳnh vừa nói vừa ra hiệu cho hai tên vệ sĩ đi về phía một cậu thanh niên và chuẩn bị bẻ đi cánh tay của người đó....
"Khoan đã!""
Đúng lúc đó, 1 thanh âm dứt khoát mà trong trẻo vang lên. Người thanh niên thở phào nhẹ nhõm. Nếu không có người ngăn cản thì chắc chắn tay của hắn đã gãy làm mấy mảnh rồi
"Ngươi không được động đến họ!""
Lệ Ngọc Vy giận dữ đi tới. Trên khuôn mặt phấn nộn trắng trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-cot-tuong-vy/2117105/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.