Chương trước
Chương sau
Kỳ nghỉ hè đã diễn ra rồi, mà cũng có thể đây sẽ là kỳ nghỉ mãi của Du Cẩm Ngọc.

Mỗi ngày trôi qua ở nhà của cậu đều rất giống nhau, tỉnh dậy từ một trong ba căn phòng khác nhau, ăn, tìm vài quyển truyện hoặc phim để xem giải trí, tối đến lại trở về ngủ ở một trong ba căn phòng.

Do có đến ba anh trai, nên không ngày nào là Du Cẩm Ngọc không thân mật với bọn họ.

Công việc của Du Thanh và Du Nhẫn Phong thường không cố định, thi thoảng phải đi xa hoặc ở lại cơ quan nên phần lớn thời gian Du Cẩm Ngọc ở nhà cùng Du Hàm.

Đêm qua cũng vậy, cậu được Du Hàm bế vào phòng sau khi ăn tối, cùng hắn lăn lộn đến hơn nửa đêm mới được tha.

Du Cẩm Ngọc nằm trên sofa xem ti vi, cậu thoáng nghĩ, nếu cứ ở nhà mãi, vậy có phải mỗi ngày của cậu đều là ở nhà để chờ bọn họ đến yêu thương hay không.

Sự chú ý của cậu rơi vào tình tiết của bộ phim, trên ti vi đang chiếu là bộ phim mà Du Nhẫn Phong đóng trong thời gian gần đây.

Trong màn hình, nam nhân với gương mặt cậu không thể quen thuộc hơn trao ánh nhìn đong đầy tình cảm cùng những lời yêu thương dành cho nữ chính, cô gái xúc động rơi nước mắt, cuối cùng cả hai trao nhau một nụ hôn sâu dưới ánh hoàng hôn.

Du Cẩm Ngọc xem rất chăm chú, Du Thanh từ ngoài cửa bước vào thì bắt gặp cảnh này, hắn đi đến ngồi xuống góc ghế còn trống dưới chân cậu.

Đôi mắt người đàn ông bị hấp dẫn bởi cặp đùi thon của thiếu niên lộ ra bên ngoài, tay hắn không nhịn được khẽ mân mê đùi của tiểu mỹ nhân.

"Anh qua kia ngồi đi." Du Cẩm Ngọc nhìn hắn, dùng chân nghịch ngợm đạp lên quân phục chỉnh tề của nam nhân, ý đồ muốn hắn té khỏi ghế.

Du Thanh bắt lấy chân cậu, biểu tình say mê mà hôn liếm lên mu bàn chân và từng ngón chân sạch sẽ.

"Ưm..." Du Cẩm Ngọc cảm thấy có chút nhột, muốn rụt chân lại nhưng lại bị nam nhân giữ chặt, hắn không chút tiếng động chen vào ngồi giữa hai chân cậu.

Sofa đối với Du Cẩm Ngọc vốn rất rộng, giờ lại chứa thêm một người đàn ông cao hơn mét chín thì lại có cảm giác chật chội.

Tiểu mỹ nhân khó chịu, nằm nép sâu hơn vào ghế.

Du Thanh vẫn vuốt ve chân cậu, phía dưới chỉ vì cái đạp nhẹ của cậu mà hưng phấn ngóc đầu dậy.

Giọng của Du Nhẫn Phong phát ra từ ti vi thu hút ánh mắt của Du Thanh, hắn cau mày, nhìn qua Du Cẩm Ngọc rồi hỏi, "Nhớ tên đó?"

"Không có..." Du Cẩm Ngọc đảo mắt, cố tìm lời giải thích, phim lúc này cũng đã hết, cậu nhanh tay chuyển kênh qua một bộ phim hoạt hình khác mà cậu hay xem.

Du Thanh cũng không để ý, tay hắn bắt đầu không thành thật sờ lên đùi thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc khó chịu rục rịch, cố rút chân lại mấy lần nhưng không thành.

"Đừng mà... Em muốn coi phim." Du Cẩm Ngọc chán nản hừ hừ hai tiếng, cậu liếc mắt cũng có thể nhận ra dục vọng đang ẩn hiện của nam nhân.

"Ngoan nào, anh chỉ sờ một chút thôi. Em cứ xem đi" Du Thanh thấp giọng dụ dỗ, tay đã vươn tới muốn kéo quần đùi của cậu xuống.

"Vậy vào phòng đi." thiếu niên vẫn cố gắng thuyết phục, dù sao cũng đang ở phòng khách nên cậu cảm thấy không quá thoải mái.

"Vào phòng thì sao em coi phim được." Du Thanh híp mắt, cười nhưng Du Cẩm Ngọc lại chẳng nhận ra được chút sự vui vẻ nào.

Chiếc quần đùi của cậu bị tuột xuống, cả quần lót cũng đi theo, nơi nhạy cảm cứ như vậy bị phơi ra giữa ban ngày ban mặt.

Người đàn ông không chút kiêng dè thị gian nơi dâm đãng của tiểu mỹ nhân, hoa huyệt dưới ánh nhìn gắt gao của hần xấu hổ mấp máy vài cái than vãn.

Có lẽ do cơ địa hoặc vì lí do gì khác mà quanh miệng nữ huyệt lúc nào cũng ẩm ướt, ánh mắt hắn men theo mọi ngóc ngách của nơi đó.

Bàn tay không kiềm chế được banh hai cánh hoa lớn ra để quan sát kĩ hơn, miệng huyệt vẫn còn hơi sưng đỏ bất thường, vừa nhìn là biết vừa được yêu thương mãnh liệt cách đây không lâu.

Giữa ban ngày ban mắt, em trai lại cởi quần gian chân cho anh trai ngắm huyệt, loại khoái cảm cấm kỵ thế này khiến Du Thanh hưng phấn đến hô hấp cũng trật nhịp.

Du Cẩm Ngọc thấy nam nhân thật sự chỉ nhìn nhìn, thi thoảng thì sờ sờ mấy cái thì an tâm hơn, buông lỏng cảnh giác và chăm chú xem ti vi.

Động tác của người đàn cũng không sỗ sàng, tựa như đang tỉ mỉ nghiên cứu gì đó, đầu ngón tay thi thoảng còn chọc ghẹo, chui vào chong nữ huyệt đào móc được một mớ dịch nhầy.

"Ừm..." Du Cẩm Ngọc thoải mái, cắn cắn đầu ngón tay, cố di chuyển sự chú ý sang bộ phim hoạt hình đang chiếu.

Du Thanh quan sát từng đường gấp của nữ huyệt, biểu tình lộ vẻ si mê khó che giấu, dù đã nhìn nơi này rất nhiều lần, nhưng lần nào nó cũng khiến Du Thanh mê mẩn, chỉ nhắm mắt lại, hình ảnh nơi đó cũng dễ dàng tái hiện trong đầu hắn.

Cuối cùng cũng không cần kiềm chế nữa, Du Thanh động tác dễ dàng nâng hai bắp đùi cậu lên, cúi xuống thưởng thức món ngon trước mặt.

"Ah..." Du Cẩm Ngọc híp mắt, thoải mái rên rỉ một tiếng, lại nhớ ra bản thân đang ở ngoài phòng khách nên cắn cắn ngón tay cố kiềm lại.

Du Thanh động tác vô cùng mạnh dạn, như nắm rõ mọi ngóc ngách của nữ huyệt, chỉ liếm liếm vài cái đã làm bắp đùi thiếu niên căng cứng, bụng nhỏ phập phồng lên xuống muốn cao trào.

Một cỗ nước lỏng từ sâu trong cơ thể cậu trào ra, đều bị nam nhân một hớp uống sạch.

Lúc rời môi khỏi nữ huyệt còn kéo ra một sợi tơ trong suốt nhìn hết sức dâm mỹ.

Nữ huyệt vốn đã ẩm ướt nhiều nước, nay lại bị nam nhân phủ một tầng nước bọt sáng bóng, dưới ánh sáng trong căn phòng, ánh nước trở nên lấp lánh hấp dẫn hơn thập phần.

Nam nhân vài động tác đơn giản đã đem hung khí xung trận, Du Cẩm Ngọc nhìn xuống, thấy âm hành to lớn không ngừng cọ vào bắp đùi mình thì vô thức nuốt nước bọt, giọng run rẩy: "Anh nói chỉ sờ thôi mà."

"Thì anh sờ xong rồi." Du Thanh cười, dùng gương mặt đẹp không góc chết nhìn cậu, trả lời với giọng quyến rũ, đem âm hành đặt trước miệng huyệt cọ tới cọ lui, đến nó đã hoàn toàn bị bao phủ bởi một lớp dâm dịch bóng loáng.

"Anh lại gạt em." Du Cẩm Ngọc mếu máo, ánh mắt đáng thương bị phủ một tầng hơi nước.

Nam nhân ngược lại không cảm thấy thương cảm mà chỉ có hưng phấn hơn, trêu chọc nói: "Vậy mà em vẫn bị lừa."

Lời vừa dứt, âm hành đã không thể nhịn nổi chui đầu vào địa phương mà mình hằng mong nhớ.

Du Cẩm Ngọc cong lưng thở dốc, muốn khép chân lại nhưng đã bị nam nhân giữ chắc, cái đó của hắn thật sự quá lớn, nữ huyệt dù bị thao đã quen vẫn có chút không thích ứng được.

Thiếu niên ăn đau, trên trán cũng đổ một tâng mồ hôi mỏng, trong miệng phát ra tiếng kêu khóc nhỏ như con thú con bị thương.

Du Thanh hôn lên trán cậu, nắm lấy ngọc hành nhỏ xinh nãy giờ bị bỏ qua mà an ủi giúp cậu, khoái cảm từ từ xuất hiện làm Du Cẩm Ngọc thả lỏng một chút.

Nữ huyệt quen đường quen lối phân bố dâm dịch, bôi trơn cho đường đi vào của nam nhân, rất nhanh âm hành đã vào được tận gốc, quy đầu dừng trước miệng tử cung hôn hôn mấy cái chào hỏi.

Một vòng thao làm ác liệt bắt đầu, thiếu niên trên sô pha bị làm mạnh đến liên tục lắc người, lúc đầu chỉ cố gắng kiềm chế thành tiếng thút thít nhỏ, sau liền không chịu nổi biến thành khóc lớn.

Khóc rất đáng thương, rên lạc cả giọng, người làm trong biệt thự vô tình nghe thấy chỉ biết cúi đầu rời đi chỗ khác, trong lòng cũng nảy ra chút thương tiếc đối với thiếu niên.

Du Thanh ngược lại, làm như không nghe thấy, động tác vừa nhanh vừa mạnh, đánh cho dâm thủy bên trong hoa huyệt văng tứ phía, góc sô pha phía dưới nơi giao hợp của họ đã ướt rượt một mảng.

Du Cẩm Ngọc vừa mới cao trào xong, nam nhân lại không cho cậu chút thời gian nghỉ ngơi nào, âm hành liên tục ra vào từ cung đã mỏi nhừ, thiếu niên nhịn không được sụp đổ khóc lớn.

"Siết lại một chút, chồng đút tinh cho em." Du Thanh nhéo nụ hoa ngực cậu, dường nhưng rất thích cách xưng hô này, lúc gọi như vậy nữ huyệt còn rục rịch phun ra một ít nước dâm.

Du Cẩm Ngọc mơ hồ nghe thấy yêu cầu của nam nhân, tận lực đem nữ huyệt co rút, hi vọng nam nhân có thể nhanh chóng đạt cực khoái rồi buông tha cho mình.

Âm hành đưa đẩy vài trăm cái rồi chui tọt vào trong tử cung, co giật mấy cái rồi phun ra một cỗ bạch dịch.

"A a a..." Du Cẩm Ngọc cong lưng hét lớn, cả nữ huyệt và ngọc hành đều đồng loạt đạt đến cao trào, bụng nhỏ còn phồng lên hình dạng của côn thịt, do bị nhồi tinh dịch mà lại lớn thêm một vòng.

Du Thanh đem âm hành đã nửa mềm rút ra, dùng ngón tay bẻ ra môi huyệt đã sưng đỏ, ngắm nhìn hoa huyệt bất lực không ngừng nhả ra tinh dịch vừa ăn.

Du Thanh dùng ngón tay quết lấy một ít tinh dịch, bôi lên âm đế đang lộ ra rồi day day mạnh nơi đó.

Du Cẩm Ngọc khó chịu vặn vẹo người, mếu máo cầu xin nam nhân dừng lại nhưng không được, nữ huyệt vừa đạt cao trào lại rục rịch muốn chảy nước, đem bạch dịch phía trong pha loãng đi rồi tống ra.

Du Thanh lại quết một ít thứ hỗn dịch đó lên ngón tay, đưa đến bên miệng của thiếu niên, khớp ngón tay cọ nhẹ lên giọt nước mắt còn đọng trên má cậu.

Du Cẩm Ngọc quan sát nét mặt của Du Thanh, đoán được ý đồ của hắn thì ủy khuất đem ngón tay dính đầy hỗn dịch ngậm vào miệng ngậm mút.

Du Thanh rất hài lòng, nhìn cảnh dâm trước mặt mà âm hành lại cứng lên một vòng, tinh thần hưng phấn chờ thời ra trận.

Du Cẩm Ngọc cảm nhận được con quái vật phía dưới đang chọc vào mông mình, cậu sợ hãi lắc đầu, miệng méo xệch muốn khóc nhìn nam nhân.

"Ngoan." Du Thanh thơm lên má cậu vài cái an ủi, ngón tay mò xuống cái huyệt nhỏ ít được dùng đến phía sau.

"Hức... Anh ơi." Du Cẩm Ngọc thật sự sợ rồi, cậu nước mắt rơi như hạt châu, cố gắng cầu xin nam nhân lần nữa.

Du Thanh không trả lời ngay, hắn bôi hỗn dịch từ nữ huyệt của cậu lên khắp tiểu huyệt phía sau, cuối cùng đem một ngón tay đâm vào, nhếch miệng trả lời. "Anh đây."

Du Cẩm Ngọc không nhớ mình đã bị làm bao lần, lúc cậu bị nam nhân bế lên, trên sô pha đã có hai vũng nước lớn, một là nước mắt của cậu, một là hoa dịch của cậu.

Cả hai cái lỗ nhỏ đều bị chơi đến không khép lại được, nữ huyệt suốt đoạn đường đi lên tầng đềm ngậm nuốt âm hành của nam nhân không rời, tiểu huyệt thì bị bốn ngón tay của hắn điên cuồng moi móc.

Du Thanh đem thiếu niên bị chịch đến đầu óc mơ hồ đặt vào bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn, yêu thương hôn lên má và trán cậu.

Chẳng lâu sau trong phòng tắm lại truyền ra hàng loạt tiếng khóc lóc nỉ non khó nói.

Kỳ nghỉ hè nhanh chóng kết thúc, Du Cẩm Ngọc thậm chí còn không biết nếu không nhận được tin nhắn của Hứa Minh.

Cậu đang ngồi trên người Du Nhẫn Phong, khó khăn cưỡi lên âm hành của hắn, phía sau còn là Du Thanh đang ra vào không ngừng.

Du Nhẫn Phong nghe thấy tiếng tin nhắn từ điện thoại của cậu thì khó hiểu nhìn qua, đưa tay đến lấy xem.

Du Cẩm Ngọc thấy hắn không để ý đến mình thì ngừng nhún, cố gắng tranh thủ lấy lại hơi thở, còn chưa được nửa phút đã bị nam nhân từ dưới thúc lên mấy cái, giọng hắn ra lệnh: "Đừng lười biếng."

"Hức... Em mệt..." Du Cẩm Ngọc mếu máo, đưa tay lau nước mắt, dựa vào người Du Thanh làm nũng, lại bị nam nhân tàn nhẫn đánh lên mông hai cái, sau đó liền ủy khuất chống lên cơ bụng nam nhân thành thật di chuyển.

Du Nhẫn Phong thấy cậu nghe lời thì mới dời mắt sang điện thoại trong tay, trên đó là tin nhắn hỏi han của Hứa Minh.

Hắn nhìn mà thấy ngứa mắt, bấm vào đoạn hội thoại để xem, vô tình phát hiện trước đây hai người đã qua lại không ít, còn nhắn tin nói chuyện rất nhiều.

"Được lắm." Du Nhẫn Phong nhíu mày khó chịu.

"Gì đó?" Du Thanh nhìn sắc mặt hắn thay đổi thì hỏi, kéo thiếu niên đang rên rỉ sang hôn môi với mình, âm hành thúc mạnh vào điểm dâm trong tiểu huyệt cậu không chút trì trệ, sau đó bắn một cỗ lớn tinh dịch vào huyệt cậu.

Du Nhẫn Phong đưa điện thoại qua cho hắn, thấy Du Thanh đã rút ra thì đè thiếu niên xuống giường điên cuồng ra vào như phát tiết.

"A a a... Chậm.. thôi... Hức! A." Du Cẩm Ngọc cào lên tấm lưng Du Nhẫn Phong, để lại vài vết hồng nổi bật nhưng vẫn không thể nào cản nổi hắn.

Tinh dịch Du Thanh vừa bắn ra trong cơ thể cậu theo động tác của Du Nhẫn Phong mà chảy ra.

"Thằng này là thằng hôm bữa anh nói hả?" Du Thanh nghiên cứu đoạn tin nhắn, có chút ghen ghét nhưng vẫn chưa nghĩ ra nên làm gì với tên đó.

Cả hai nam nhân đều bị kích động, người chịu khổ chỉ có tiểu mỹ nhân ở giữa, cậu bị vây lấy không biết bao nhiêu lần, bụng bị bơm giống đến phồng to như đang mang bầu, hai lỗ nhỏ không lúc nào là được nghỉ ngơi, lúc thì ngậm tinh dịch, lúc lại ngậm gậy thịt của bọn họ.

Du Cẩm Ngọc khóc đến khan giọng, bám vào ga giường muốn bò đi, lại bị cả hai người, mỗi người nắm một chân kéo lại, bị thao càng ác hơn.

Du Cẩm Ngọc không biết mình chọc giận gì bọn họ, cả hai phối hợp cùng nhau, không nói một lời chỉ điên cuồng thỏa mãn dục vọng.

Thiếu niên bị ép đến khô, gì cũng không bắn ra được, cơ thể bị bao phủ bởi đủ loại dịch, ngọc hành đáng thương như chiếc vòi hỏng, rỉ ra chất lỏng màu vàng nhạt.

Sau đêm đó, Du Cẩm Ngọc lê lết tấm thân tàn trốn vào lòng Du Hàm khóc lóc, nam nhân vuốt mái tóc cậu, yêu chiều hôn lên mái tóc mềm mại đó.

Tiểu mỹ nhân rốt cuộc cũng yên tâm, trốn trong lòng hắn từ từ chìm vào giấc ngủ ngon nhiều ngày rồi mới có được.

Sau lưng cậu, trên màn hình máy tính của nam nhân chính là hình ảnh phòng ngủ của Du Cẩm Ngọc, cả phòng tắm và vệ sinh, mọi ngóc ngách đều thời thời khắc khắc được nam nhân quan sát.

Đáy phù quang của hắn khẽ lóe lên, khi thấy tin nhắn được gửi đến của Du Thanh, trong đó còn kèm theo một hồ sơ tài liệu.

___

Lại sắp thi òi 😢💦

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.