🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Dậy nào." Du Hàm thì thầm gọi cậu. Tiếng chuông báo thức bên cạnh cũng trở nên không còn chói tai.



Du Cẩm Ngọc mệt mỏi mở mắt, ánh mắt mơ màng nhìn xung quanh. Nhìn thấy gương mặt của nam nhân thì liền xoay người muốn ngủ tiếp.



Du Hàm bị cậu chọc cho buồn cười, đưa tay nhéo mũi cậu. Thiếu niên khó chịu nhăn mày, cuối cùng bị cảm giác khó thở ép cho tỉnh táo không ít.



"Anh xấu quá..." Du Cẩm Ngọc lầm bầm trong miệng, bộ dạng giận dỗi không thôi.



"Không đi chơi sao?" nam nhân hỏi, dùng tay vỗ vào má cậu để cậu mau tỉnh.



"Có..." Du Cẩm Ngọc tinh thần tỉnh táo lại đôi chút, muốn bước xuống giường nhưng lại bị đôi chân vô lực làm cho suýt thì ngã dập mặt.



"Anh... Chân mỏi quá." cậu ai oán nhìn hắn. Nam nhân thản nhiên đón nhận ánh mắt của cậu.



Du Cẩm Ngọc cố gắng tìm cảm giác hối lỗi trên đó nhưng đáng tiếc là không có. Toàn bộ đều là ý cười. Cười đến vui vẻ, đuôi mắt còn cong cong.



Thiếu niên lại thấy điều này thật ngứa mắt, dứt khoát nắm lấy cái gối bên cạnh ném vào người kia.



Du Thanh tựa như đoán trước được động tác của cậu. Không chút khó khăn mà né đi.



Thấy cậu nằm mềm một cục trên giường thì thấy cũng thương. Động tác nhẹ như không đem thiếu niên nhấc lên, một đường trơn tru đem người vào phòng tắm.



"Muốn đi tiểu..." giọng cậu mơ màng, hai tay cố dụi mắt để tỉnh táo. Thấy cậu sắp dụi rớt luôn con mắt ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-cam/3598583/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.