Chương trước
Chương sau

Ba bộ hình buổi chiều còn kích thích thị giác hơn buổi sáng. Hai người nằm trên giường, chăn bông phủ từ vai xuống. Cố Hiểu Mộng đè lên người Lý Ninh Ngọc, vì thế lộ ra bờ vai trần của Cố Hiểu Mộng. Lý Ninh Ngọc bị Cố Hiểu Mộng đè dưới thân, hai tay bị Cố Hiểu Mộng ấn chặt vào hai bên đầu. Hai người nhìn nhau, khóe miệng đều mang theo nụ cười, trong ánh mắt là tình yêu và sự cưng chiều hết sức tự nhiên.

- Được rồi, hai chị nghỉ ngơi một chút đi.
Thợ chụp ảnh vừa nhìn camera hài lòng vừa nói. Lý Ninh Ngọc bảo Chu Miểu đưa áo khoác cho Cố Hiểu Mộng mặc vào. Tuy là từ vai xuống dưới có mặc bảo hộ, nhưng cô vẫn không muốn để Cố Hiểu Mộng bị người ta quấy rối, cho dù là quấy rối bằng mắt cũng không được.
Bộ hình thứ hai là bộ hình bình thường nhất trong ngày. Hai người gặp nhau ở một góc đường, nhìn nau mỉm cười. Đây là bộ ảnh bình thường đơn giản nhất, chụp nhanh nhất.
Ở bộ hình thứ ba vốn là Cố Hiểu Mộng định từ chối. Bởi vì đây thật sự là 'quy mô' lớn! Lớn đến mức tất cả người trong phòng chụp phải ra ngoài, chỉ còn lại thợ chụp ảnh và Chu Miểu.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc cùng ngồi trong bồn tắm lớn. Tuy rằng cả hai đều mặc quần áo, nhưng áo sơ mi trắng gặp nước thì biến thành trong suốt. Bên trong trống không. Mặt Lý Ninh Ngọc đỏ như có thể chảy ra máu. Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc ôm nhau, dùng thân thể hai người để che chắn những bộ phận không nên lộ ra ngoài. Tay Cố Hiểu Mộng đặt sau lưng Lý Ninh Ngọc, một nụ hôn rơi trên cổ Lý Ninh Ngọc. Thợ chụp ảnh nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, đẹp đến nổi khiến cho một cô gái thẳng như cô ấy cũng muốn tìm một cô gái để yêu đương.
Chu Miểu nhìn thấy thợ chụp ảnh chần chừ không chịu giơ ống kính lên, nhịn không được ho nhẹ hai tiếng nhắc nhở thợ chụp ảnh mau chóng làm việc. Thợ chụp ảnh lấy lại tinh thần giơ máy ảnh lên không ngừng ấn chụp.
Sau khi thợ chụp ảnh chụp xong thì tự giác quay đầu lại không nhìn hai người. Chu Miểu nhanh chóng chạy đến đưa hai cái áo choàng tắm. Đầu tiên có thể che thân thể hai người, thứ hai có thể giữ ấm. Dù sao bây giờ trời cũng không ấm, tránh để hai người bị cảm.
Lý Ninh Ngọc kéo Cố Hiểu Mộng đến phòng nghỉ, bật điều hòa để tăng nhiệt độ lên. Lý Ninh Ngọc chưa kịp xử lý trình trạng ướt sũng của mình mà giúp Cố Hiểu Mộng thay quần áo sạch sẽ. Cô sấy tóc cho Cố Hiểu Mộng xong mới nhớ ra, vội vàng thay quần áo của mình.
Cố Hiểu Mộng bảo Chu Miểu lên xe lấy hai bộ quần áo. Sau khi quấn kín Lý Ninh Ngọc thì hai người mới rời khỏi phòng chụp ảnh lên xe về khách sạn.
Mới vừa vào khách sạn, Cố Hiểu Mộng liền vội vã đè Lý Ninh Ngọc vào tường hôn. Từ phòng ngủ đến phòng tắm, lại từ phòng tắm trở về phòng ngủ, trên đường đều để lại dấu vết hoan ái của hai người.
Số lượng lớn các cảnh hành động treo mình trên dây cáp chắc chắn là một thách thức lớn đối với Lý Ninh Ngọc. Cố Hiểu Mộng đau lòng, tìm người thế thân cho Lý Ninh Ngọc diễn những cảnh đánh nhau.
Ngành nghề có sự chuyên môn hóa. Lý Ninh Ngọc không hề từ chối dùng người đóng thế. Cô cũng không phải diễn viên chuyên nghiệp, cho dù truyền ra ngoài là cô dùng người đóng thế cũng không có gì đáng xấu hổ.
Nhưng Cố Hiểu Mộng lại kiên quyết tự mình hoàn thành tất cả các cảnh hàng động. Gần như mỗi ngày đều bị thương. Mỗi ngày Lý Ninh Ngọc kết thúc công việc trở về khách sạn việc đầu tiên là bôi thuốc cho Cố Hiểu Mộng. Quá trình này đối với Cố Hiểu Mộng chỉ gói gọn trong năm chữ, dù đau cũng sung sướng.
Tất cả những phân cảnh cần kỹ xảo đặc biệt đã quay xong, bây giờ bắt đầu quay phần cốt truyện. Thực tế bối cảnh biên kịch viết là mùa hè, nhưng Cố Hiểu Mộng không muốn để cho Lý Ninh Ngọc chịu khổ như mình đã trải qua. Cho nên cô đổi bối cảnh câu chuyện thành mùa đông. Như vậy Lý Ninh Ngọc có thể mặc trang phục ấm mùa đông để quay.

Nhưng mà dù như vậy, vẫn có những phân cảnh cần Lý Ninh Ngọc ăn mặc mỏng manh. Chẳng hạn như cảnh quay hiện tại. Lý Ninh Ngọc mặc lễ phục màu trắng, bước đi ưu nhã trên thảm đỏ, đèn hai bên không ngừng chiếu vào, fan thét chói tai. Cố Hiểu Mộng vì tiết kiệm tiền mà triệu tập một nhóm người tình nguyện trong nhóm fan của mình. Quan trọng nhất là không cần tiền, như vậy thì có thể tiết kiệm không ít chi phí để trả lương cho diễn viên.
Cảnh này, bởi vì có ba máy quay khác nhau, góc quay khác nhau nên phải quay ba lần. Cố Hiểu Mộng nhìn thấy rất đau lòng! Nhưng mà không có cách nào nên chỉ có thể cắn răng chịu đựng mà tiếp tục quay.
Mỗi lẫn Cố Hiểu Mộng hô cắt sẽ lập tức chạy đến bên cạnh Lý Ninh Ngọc, khoác áo lông lên người Lý Ninh Ngọc. Lần này Cố Hiểu Mộng cố tình tìm một thành phố ở phía nam. Cô nghĩ rằng ở đó sẽ ấm hơn.Nhưng mà cô quên rằng mặc dù nhiệt độ vào mùa đông ở thành phố phía nam trên không độ nhưng mà độ ẩm ở đây mới là cực hình nhất.
Mỗi khi Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc tương tác với nhau thì người hâm mộ đều hú hét và chụp ảnh. Cố Hiểu Mộng thật sự nâng niu Lý Ninh Ngọc trên tay mà yêu thương che chở.
Chỉ cần ở đâu có Cố Hiểu Mộng thì sẽ có Lý Ninh Ngọc. Ngoài trừ nhà vệ sinh thì gần như hai người đều dính lấy nhau. Lúc Cố Hiểu Mộng quay thì Lý Ninh Ngọc ngồi xem ở khu vực nghỉ ngơi. Lúc Cố Hiểu Mộng quay những người khác thì Lý Ninh Ngọc ở bên cạnh Cố Hiểu Mộng. Đôi khi Cố Hiểu Mộng không có thời gian ăn trưa thì Lý Ninh Ngọc sẽ bảo Chu Miểu mamg cơm đến để cô đút Cố Hiểu Mộng.
Cố Hiểu Mộng sẽ tức giận với các diễn viên khác nhưng luôn luôn bao dung với Lý Ninh Ngọc. Đôi khi Lý Ninh Ngọc sẽ thất thần, giống như thời gian quay ngược về khoảng thời gian hai người quay [Phong Thanh].
- Mười năm trôi qua, đạo diễn Cố của chúng ta vẫn cưng vợ như vậy nha!
Trong lúc diễn cùng với Cố Hiểu Mộng, nam diễn viên vai đội trưởng Ngô năm đó không nhịn được mà trêu chọc cô. Cố Hiểu Mộng nhướng mày nhìn anh ấy một cái.
- Ganh tỵ à?
- Ai mà không ganh tỵ chứ?
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc mười năm như một ngày. Cho dù những bình phun* năm đó đã gần như không còn phun về phía hai người họ nữa.
*Chỉ những người thích buộc tội người khác một cách bừa bãi và vô lý.
- Ganh tỵ thì nhanh tìm người yêu rồi cưới đi.
Cố Hiểu Mộng vỗ vỗ bả vai nam diễn viên, sau đó bước nhanh trở về vị trí của mình ngồi xuống. Tiếp theo là phân cảnh lần đầu tiên Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc gặp nhau ngoài đời.
Trong game Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng thảo luận về một buổi biểu diễn của một ca sĩ nào đó mà mình muốn đi nghe. Nhưng mà người ca sĩ này quá nổi tiếng nên khó mà kiếm được một vé. Vì thế họ hơi nản chí.

Cố Mộng lập tức lấy điện thoại ra gọi cho người ca sĩ này lấy được hai tấm vé VIP. Bây giờ Cố Mộng cảm thấy ông trời cũng đang giúp cô. Người ca sĩ này là phát tiểu* của cô, là loại quan hệ tốt đến nỗi hận không thể mặc chung một cái quần. Đương nhiên hai vé buổi biểu diễn này không phải chuyện khó.
*Phát tiểu (发小): đại khái là bạn chơi thân với nhau từ nhỏ bởi vì cha mẹ họ cũng chơi thân với nhau, rồi cùng nhau lớn lên. Hiuhiu ai biết có từ nào diễn tả nó thì chỉ tui sửa lại nha, chứ bó tay. Cũng không giống bạn nối khố lắm.
Lý Ninh Ngọc đội mũ lưỡi trai đeo kính râm, ngồi vào vị trí tương ứng với vé mà Cố Mộng đưa cô. Không bao lâu, Cố Mộng cũng đến, ngồi bên cạnh Lý Ninh Ngọc.
Hôm đó, Cố Mộng đã nhìn thấy một mặt khác của Lý Ninh Ngọc. Trước ống kính cô ấy là ngự tỷ cao lãnh, trên mạng cô ấy là tiểu đồ đệ gà mờ, bây giờ cô ấy là một cô bé mê âm nhạc có thể điên cuồng gào thét hát cùng ca sỹ. Càng biết rõ về Lý Ninh Ngọc, cô cảm thấy mình càng thích Lý Ninh Ngọc
Phía sau, ống kính chậm rãi quay cận Cố Hiểu Mộng, lúc này Lý Ninh Ngọc có thể làm việc khác, nhưng cô sợ mình thoát vai thì sẽ kéo theo Cố Hiểu Mộng. Vì vậy Lý Ninh Ngọc vẫn diễn theo kịch bản.
Trong ánh mắt Cố Hiểu Mộng có ý cười, có tình yêu mông lung, còn sự ngượng ngùng của thiếu nữ mới biết yêu.
Phó đạo diễn hài lòng hô cắt, kết thúc phân đoạn này. Lý Ninh Ngọc quay đầu, giờ phút này Cố Hiểu Mộng còn chưa thu hồi ánh mắt của mình, bị Lý Ninh Ngọc nhìn thấy hết thảy.
Lý Ninh Ngọc nhớ đến kiếp thứ nhất của cô và Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng cũng thường xuyên dùng ánh mắt này nhìn cô.
- Nếu đem những cái này làm thành clip hậu trường thì chắc có thể làm thành một bộ phim.
Phó đạo diễn nhìn màn hình lẩm bẩm. Thật ra anh ta cũng chưa nói với bất kỳ ai rằng anh ta cũng là fan Ngọc Mộng CP. Năm đó [Phong Thanh] phát sóng anh ta vẫn còn là học sinh cấp ba. Bởi vì thích Ngọc Mộng mà có hứng thú với quay phim. Cho nên đăng ký vào khoa đạo diễn của Học viên điện ảnh. Sau khi tốt nghiệp thì trở thành đạo diễn.
Lần này được đảm nhiệm vai trò phó đạo diễn, anh ta cảm thấy ước mơ của mình thành hiện thực rồi. Ít nhất anh ta có thể gần kề CP của mình, thậm chí trực tiếp chạm vào CP bằng xương bằng thịt! Đây là phúc lợi mà không phải ai cũng có được.
Cố Tử Ninh và Triệu Thiên cũng bắt đầu nghỉ đông. Amy đưa bọn nhỏ đến phim trường. Phim trường thì không xa lạ gì với Cố Tử Ninh, nó thường xuyên đi cùng Cố Hiểu Mộng đến phim trường.
- Con của ai đây nhỉ? Trông xinh xắn quá.
Một nhân viên trong phim trường hỏi thợ chụp ảnh.
- Con của đạo diễn Cố, đứa nhỏ này đúng là hưởng gen di truyền từ hai người mẹ của nó, cậu xem lên hình xuất sắc!
Thợ chụp ảnh nhìn màn hình máy ảnh của mình, bệnh nghề nghiệp lại tái phát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.