Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng vẫn luôn quan sát thật kỹ phản ứng và biểu cảm của Triệu Thiến, trong ánh mắt đứa nhỏ này tràn ngập kháng cự. Hai người liếc nhau, đi lên phía trước. - Không thích nó có đúng không? Chúng ta có thể đến chỗ khác xem. Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng đưa hai đứa nhỏ rời khỏi cửa hàng này, sau đó đi thang máy lên lầu ba, cả tầng này đều là thương hiệu phổ thông, giá cả không đắt nhưng chất lượng rất tốt, Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng để cho hai đứa nhỏ đi phía trước, không cần biết là thương hiệu nào, chỉ cần thích thì có thể vào xem thử. Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc tay trong tay đi phía sau hai đứa trẻ, Cố Tử Ninh lôi kéo Triệu Thiến gần như là dạo hết tất cả cửa hàng, còn không ngừng giúp Triệu Thiến phối đồ, sau đó lôi kéo Triệu Thiến đi thử quần áo. - Tử Ninh, lại đây. Lý Ninh Ngọc nhân lúc Triệu Thiến đi thử quần sao gọi Cố Tử Ninh lại, hôm nay Cố Tử Ninh quá nhiệt tình quá hăng hái, nhưng mà có chút quá đà.... - Sao vậy Mommy? Lý Ninh Ngọc liếc nhìn phòng thử đồ, xác định rằng những lời mình sắp nói không bị Triệu Thiến nghe thấy, sau đó thấp giọng nói với Cố Tử Ninh. - Đừng nhiệt tình như vậy, con sẽ dọa con bé sợ! Con bé vừa đến nhà chúng ta, cần phải có sự chuyển tiếp, mẹ đoán là cho dù con bé thích quần áo ở cửa hàng này thì cũng sẽ không muốn mua, một lát nữa con đưa con bé đến cửa hàng thứ ba phía trước, nói là bọn họ giảm giá 50%. Cố Tử Ninh nghe xong gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu. Quả nhiên sau khi Triệu Thiến ra khỏi phòng thử đồ lại từ chối, Cố Tử Ninh kéo Triệu Thiến đi đến cửa hàng Lý Ninh Ngọc nói, vì để không bị người mua gây rắc rối Cố Hiểu Mộng đã cố ý bao cả cửa hàng nửa tiếng. Trong thời gian đó khéo léo từ chối khách vào mua hàng, Cố Tử Ninh nói thầm bên tai Triệu Thiến là cửa hàng này đang giảm giá 50%, có hời không lấy là kẻ ngốc. Triệu Thiến nhìn bảng giá, đắt nhất cũng trên dưới 200 tệ, cô bé thầm tính toán trong lòng sau đó chọn vài bộ quần áo và quần hơn 100 tệ. Cuối cùng chọn một đôi giày thể thao hơn 100 tệ rồi không mua gì nữa, bất luận Cố Tử Ninh có khuyên thế nào cũng vô dụng. Lý Ninh Ngọc mang quần áo Triệu Thiến đã chọn đi thanh toán, Triệu Thiến im lặng đi theo phía sau, Triệu Thiến nghĩ gì, Lý Ninh Ngọc liếc mắt một cái đã nhìn thấu, nghĩ thầm, quả nhiên là một đứa nhỏ tâm tư tinh tế lại nhạy cảm.
Lý Ninh Ngọc trao đổi ánh mắt với nhân viên thu ngân, nhân viên thu ngân bắt đầu kết toán, sau đó tính chiết khấu tổng số tiền như Lý Ninh Ngọc đã nói, Triệu Thiến nghe thu ngân báo giá sau đó rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi. - Thiến Thiến, đi mua trà sữa với em đi. Cố Tử Ninh chạy lại kéo Triệu Thiến ra khỏi cửa hàng, đến một khu nghỉ cách đó không xa. Lý Ninh Ngọc đưa thẻ tín dụng cho thu ngân, thu ngân quét thẻ xong trả thẻ và hóa đơn lại cho Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc ném hóa đơn vào thùng rác, cùng Cố Hiểu Mộng đi tìm hai đứa nhỏ. Sau đó đi siêu thị, mua cho đồ dùng vệ sinh Triệu Thiến, Triệu Thiến đứng ở khu ly súc miệng cẩn thận nhìn giá trên đó, không sai, cô bé không xem kiểu dáng mà chỉ nhìn giá. Lý Ninh Ngọc đau lòng thở dài, cằm một cái ly súc miệng có kiểu dáng xinh xắn lên nhìn nhìn. - Thiến Thiến, thích cái này không? Lý Ninh Ngọc đưa ly cho Triệu Thiến, đồng thời dùng thân mình che bảng giá lại, không cho Triệu Thiến nhìn giá. Tuy rằng Triệu Thiến không bằng Lý Ninh Ngọc có bản lĩnh đã nhìn thì không quên, nhưng cô bé cũng nhớ rõ cái ly này phải hơn 20 tệ. - Cái này dễ thương quá, Mommy, con có thể mua một cái không? Con muốn dùng giống với Thiến Thiến! Cố Tử Ninh nhìn ra sự lưỡng lự của Triệu Thiến, cho nên mở miệng hỏi. - Đương nhiên có thể! Có điều, con phải hỏi xem Thiến Thiến có muốn dùng cùng một kiểu ly với con không. Lý Ninh Ngọc quăng vấn đề nan giải này sang cho Triệu Thiến, nếu Triệu Thiến từ chối mua cái ly này đồng nghĩa với mình để ý việc sử dụng chung kiểu dáng ly súc miệng với Cố Tử Ninh. Nhưng mà một cái ly nhựa súc miệng mất 20 tệ, có đắt quá không? Triệu Thiến ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Tử Ninh, Cố Tử Ninh dùng ánh mắt tràn đầy hi vọng nhìn Triệu Thiến, Triệu Thiến đành cắn răng gật đầu. Cố Tử Ninh lựa cho mình kiểu màu lam, sau đó chạy đến khu khăn mặt lựa khăn cho Triệu Thiến. Cuối cùng đi đến khu ăn vặt càn quét. - Tôi còn tưởng ai! Đây chẳng phải là con nhỏ nghiệt chủng mồ côi không ai cần sao!
Một nhà vui vẻ dạo chơi, đột nhiên một giọng nói tràn đây châm biếm và ác ý truyền đến, Cố Tử Ninh dừng bước, xoay người nhìn về phía giọng nói đó, người nói không phải ai khác, chính là đứa nhỏ hôm đó đánh nhau với Cố Tử Ninh, bên cạnh con nhóc còn có mẹ của nó, cũng nhìn Triệu Thiến và Cố Tử Ninh với vẻ mặt khinh thường. - Con gái cưng, sau này con nhìn thấy bọn họ nhất định phải tránh xa, một đứa là nghiệt chủng không ai cần, một đứa là con gái của người đồng tính, không phải thứ tốt lành gì! Người đàn bà nhìn cả nhà Cố Tử Ninh với vẻ mặt ghét bỏ, Cố Tử Ninh muốn tiến lên lý luận, bị Lý Ninh Ngọc ngăn lại. - Cô, có gan thì lặp lại lần nữa! Lý Ninh Ngọc đi đến trước mặt người đàn bà, câu nói con gái của người đồng tính kia đã chọc giận Lý Ninh Ngọc. Cho dù hôm này làm một tấm gương tiêu cực cho con, cô cũng muốn trừng trị người đàn bà này! - Nói thì nói! Một đứa là nghiệt chủng không ai cần, một đứa là con gái của cái loại đồng tính luyến ái ghê tởm bẩn thỉu.... Lời người đàn bà còn chưa nói xong, một bạt tai của Lý Ninh Ngọc đã làm cô ta ngậm miệng, Lý Ninh Ngọc đánh rất mạnh, người đàn bà bị đánh đến khóe miệng chảy máu, trên mặt cũng lập tức sưng đỏ lên. Trong nháy mắt giống như cả thế giới đều im lặng, phải một lúc lâu người đàn bà mới nhận ra là mình bị đánh, con nhóc kia cũng bị dọa sợ, chạy đi tìm người. - Mày dám đánh tao! Người đàn bà vuốt mặt mình, không thể tin được nhìn Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc rút khăn giấy khử trùng ra chậm rãi lau tay mình, nếu không phải hôm nay ra ngoài không dẫn theo vệ sĩ, cô cũng không tự mình ra tay. - Tao liều mạng với mày! Người đàn bà lao đến muốn đánh nhau với Lý Ninh Ngọc, nhưng bị Lý Ninh Ngọc tránh được, người đàn bà không kịp phản ứng ngã lăn trên sàn, xung quanh truyền đến tiếng cười của người đến xem náo nhiệt. Lý Ninh Ngọc bước tới, ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt xấu xa của người đàn bà. - Người xấu có thể phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng mà tâm xấu, thật sự làm cho người ta ghê tởm! Nói xong Lý Ninh Ngọc ném khăn giấy mình vừa lau lên mặt người đàn bà, lúc này con nhóc kéo một người đàn ông đến, người đàn ông còn nói nhao nhao là ai đánh vợ anh ta.
Nhưng mà khoảnh khắc nhìn thấy Lý Ninh Ngọc lập tức hoảng, biểu cảm biến hóa còn đặc sắc hơn Kinh kịch Tứ Xuyên. - Lý tổng.... Người đàn ông lập tức gượng cười, cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh bợ nhìn Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc nhìn anh ta một cái, nếu nhớ không lầm người đàn ông này là ông chủ của một công ty nhỏ muốn hợp tác với mình, có vẻ là một nhà máy đóng gói nhỏ. - Vừa rồi, vợ anh nói năng lỗ mãng, tôi thay anh dạy cô ta một chút, không phiền chứ? Lý Ninh Ngọc đút hai tay vào túi, cực kỳ khinh bỉ nhìn người đàn ông. Đầu người đàn ông kia lắc lư như trống lắc, luôn miệng giải thích, Lý Ninh Ngọc nhìn thoáng qua người đàn bà đứng dậy từ dưới đất, đi đến chỗ người đàn ông ôm cánh tay người đàn ông. - Chồng à, cô ta đánh em! Anh đánh cô ta trút giận cho em đi! Người đàn ba lê hoa đái vũ khóc lóc kể lể, người đàn ông đẩy người đàn bà ra. - Cô câm miệng cho tôi, về nhà tôi trị cô sau! Thật đáng xấu hổ! Người đàn ông lôi người đàn bà và con nhóc rời đi, bên cạnh đó người xem náo nhiệt cũng lần lượt tản ra. Lý Ninh Ngọc đi đến trước mặt hai đứa nhỏ, xoa xoa đầu vỗ về hai đứa. - Còn muốn mua gì nữa không? Lý Ninh Ngọc ôn nhu hỏi, hai đứa nhỏ đã không còn hứng thú, cả nhà quyết định tính tiền rồi về nhà. Cố Hiểu Mộng đi đến bên cạnh Lý Ninh Ngọc, siết chặt tay cô, hai người nhìn nhau cười dẫn theo hai đứa nhỏ đi tính tiền. - Đây là lần đầu tiên em thấy chị tức giận nhiều như vậy. Sau khi bọn nhỏ đã ngủ, Lý Ninh Ngọc đi đến phòng con kiểm tra xem hai đứa có đắp chăn kỹ chưa sau đó rời khỏi phòng rồi đến phòng khách. Cố Hiểu Mộng đút một quả cherry vào miệng Lý Ninh Ngọc, có thể khiến cho Lý Ninh Ngọc ở trước giữa đám đông ra tay đánh người, đủ thấy Lý Ninh Ngọc tức giận đến mức nào, từ ngày các cô công khai quan hệ chịu đủ loại nhục mạ bên tai không dứt, nhưng Lý Ninh Ngọc cũng chưa từng tức giận. ------------ Tui: Miệng đời sao cứ cay nghiệt như vậy nhỉ.....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]