Chương trước
Chương sau

Công ty mới của Lý Ninh Ngọc không có nhiều người lắm, toàn bộ nhân viên từ trên xuống dưới không đến năm trăm người, trong đó có bốn trăm người làm đại diện bán hàng phân bố khắp cả nước, trực ban ở công ty không đến ba mươi người. Văn phòng của Lý Ninh Ngọc là phòng lớn nhất trong công ty, nhưng mà ngay cả phòng nghỉ của Thượng Ngọc của không bằng.
So với đau lòng thì Cố Hiểu Mộng càng cảm thấy tự hào vì Lý Ninh Ngọc biết co biết duỗi ứng phó được với mọi chuyện hơn.
- Chào chị dâu.
Không biết ai mở miệng trước bắt đầu trêu chọc Cố Hiểu Mộng gọi cô là chị dâu, kết quả toàn bộ mọi người trong công ty đều gọi chị dâu theo. Gọi như vậy ít nhiều Cố Hiểu Mộng cũng có chút ngượng ngùng..... (Phái phái, chảy nước miếng, chảy nước miếng)
Cố Hiểu Mộng ngồi trên ghế salon nhìn Lý Ninh Ngọc bận rộn không ngừng như con quay, lặng lẽ rời khỏi văn phòng đi siêu thị, mua một ít nguyên liệu nấu ăn sau đó trở lại công ty, công ty có một phòng trà nước, tuy bên trong không lớn, nhưng có lò vi sóng và máy hút mùi. Cố Hiểu Mộng làm vài món ăn Lý Ninh Ngọc thích, sau khi làm xong chỉ mang ra đủ cho mình và Lý Ninh Ngọc ăn, phần còn lại để lại phòng trà nước cho các nhân viên khác ăn.
- Triệu Ức, lát nữa bảo mọi người đến phòng trà ăn cơm, cơm có thể không đủ nhưng đồ ăn chắn là đủ.
Bởi vì không gian công ty có hạn, Triệu Ức thậm chí cả văn phòng riêng cũng không có, bàn làm việc ngay bên cạnh văn phòng của Lý Ninh Ngọc, dùng chung không gian với các nhân viên khác.
- Cám ơn chị dâu.
Triệu Ức cũng bắt đầu trêu ghẹo Cố Hiểu Mộng, Cố Hiểu Mộng cũng không giận. (Khoái muốn chết chứ giận à)
- Ừm, một lát tôi gọi cho Amy, bảo chị ấy cũng gọi tôi là chị dâu.
Cố Hiểu Mộng không nhanh không chậm nói, sau đó xoay người đi vào văn phòng của Lý Ninh Ngọc, trên trán Triệu Ức xẹt qua ba giọt mồ hôi lạnh, nghĩ thầm, Cố Hiểu Mộng càng ngày càng thâm hiểm.
Cố Hiểu Mộng để thức ăn trên bàn trà trong văn phòng của Lý Ninh Ngọc, sau đó đi qua rút bút trong tay Lý Ninh Ngọc ra, rồi kéo Lý Ninh Ngọc qua ngồi lên salon.
- Ăn trước rồi làm việc tiếp.

Cố Hiểu Mộng có thể tưởng tượng ra trạng thái làm việc của Lý Ninh Ngọc trước khi gặp mình, nhưng mà sau khi hai người bên nhau, chỉ cần mình có ở nhà, cô ấy nhất định sẽ cố gắng hết sức về nhà lúc năm giờ chiều, toàn bộ cuối tuần đền ở cùng mình, người như vậy làm sao cô có thể không thương cho được?
- Sao chị lại chiêu mộ Công Tôn Diễn?
Hai người ăn cơm nói chuyện.
- Công Tôn Diễn là thần tài, bản thân cô ấy có năng lực xuất sắc, có thể tạo doanh thu cho công ty, để cô ấy ở công ty, Tư Đồ Tuyệt cũng sẽ không giao quyền đại lý xuất nhập khẩu cho công ty khác, tuy rằng làm như vậy ít nhiều có chút thủ đoạn nhỏ, nhưng mà đây là thương trường.
Lý Ninh Ngọc tự nhận tác phong mình ở trong dòng chảy ngầm của giới kinh doanh này là sạch sẽ, huống chi cô cũng không cảm thấy mình lợi dụng Công Tôn Diễn, dù sao chính cô đã cho cô ấy được nhiều sự tự do hơn và cả một sân khấu lớn hơn.
- Quả nhiên vô gian bất thương...
Cố Hiểu Mộng nhìn Lý Ninh Ngọc một hồi lâu mới nói một câu, lợi dụng Công Tôn Diễn đối phó Tư Đồ Tuyệt, nước cờ này thật là tuyệt diệu, lợi hại nhất chính là, có thể khiến cho Công Tôn Diễn cam tâm tình nguyện làm quân cơ.
- Phu nhân quá khen. (xỉu)
Lý Ninh Ngọc ăn cơm xong lại vội làm việc, Cố Hiểu Mộng mang chén đũa đến phòng trà rửa sau đó bỏ vào tủ chén. Cố Hiểu Mộng không trở lại văn phòng của Lý Ninh Ngọc, mà đến văn phòng của Công Tôn Diễn.
Cố Hiểu Mộng gõ cửa, nhận được sự cho phép sau đó bước vào. Công Tôn Diễn nhìn thoáng qua Cố Hiểu Mộng, không biết Cố Hiểu Mộng tìm cô có việc gì.
- Tôi và Tư Đồ Tuyệt là bạn cũ, chắc là cô cũng không lạ gì tôi.
Năm đó scandal của cô và Tư Đồ Tuyệt rầm rộ, quan hệ của Tư Đồ Tuyệt và Công Tôn Diễn lại đặc biệt như vậy sẽ không thể không chú ý đến tin tức đó.
- Ngưỡng mộ đã lâu, nhưng mà không biết, Cố tiểu thư tìm tôi có việc gì?

Công Tôn Diễn khép hồ sơ trước mặt mình lại, có chút đề phòng nhìn Cố Hiểu Mộng, Cố Hiểu Mộng kéo ghế trước bàn làm việc của Công Tôn Diễn ra, sau đó ngồi xuống.
- Đường đường là Thiếu phu nhân Tư Đồ gia, không ở Tước Tích, vì doanh nghiệp nhà mình tạo ra giá trị, chạy đến một công ty nhỏ như vậy để làm công cho người khác là vì điều gì?
- Giáo sư Cố là một trong những nhà khảo cổ giỏi nhất nước, tại sao Cố tiểu thư không ở nhà cùng cha mình học tập khảo cổ, mà phải dấn thân vào giới giải trí?
Mặt Công Tôn Diễn không biến sắc phản bác lại Cố Hiểu Mộng, Cố Hiểu Mộng nghĩ thầm, Công Tôn Diễn không hổ là Công Tôn Diễn, cho dù trong thân xác người phàm này chỉ có một hồn hai phách của cô ấy chống đỡ cũng không đơn giản.
- Công Tôn Diễn, tôi đối với cô ngày càng hiếu kỳ.
Cố Hiểu Mộng dựa vào ghế nhìn Công Tôn Diễn, tuy rằng cô và Công Tôn Diễn xem như là cùng một thế hệ, những mà ít qua lại, cho nên cũng không hiểu rõ Công Tôn Diễn.
- Thu hồi sự lòng hiếu kỳ của cô lại đi, tôi không có gì đáng để cô tò mò, Cố tiểu thư còn có việc gì không? Không có chuyện gì mời cô ra ngoài, tôi phải làm việc.
Công Tôn Diễn không nể mặt chút nào đuổi khách, Cố Hiểu Mộng cũng không thể tiếp tục ở lại trong này, đành phải bĩu môi đứng dậy rời đi, nghĩ thầm, tên ma quỷ Tư Đồ Tuyệt này chắc chắn là có khuynh hướng thích bị ngược, bằng không thế nào lại đi thích núi băng Công Tôn Diễn này?
Cố Hiểu Mộng bắt đầu bận rộn tuyên truyền phim, lại bắt đầu làm người chim*. Nhưng mà bất đồng là vì trợ lý mang thai nên Cố Hiểu Mộng đã cho cô ấy nghỉ phép.
*Người chim: Chỗ này tác giả viết là 空中飞人 - một thuật ngữ đùa của những người thường xuyên di chuyển bằng đường hàng không.
Amy an bài một trợ lý mới, cô bé này chính là cô bé năm đó giúp Cố Hiểu Mộng mua vé vào cửa cung điện Potala, nhưng mà cô bé năm đó bây giờ cũng đã thành một thiếu nữ thành thục.
Chỉ là khi nhìn thấy Cố Hiểu Mộng vẫn vui mừng giống như đứa trẻ, chăm sóc Cố Hiểu Mộng cũng vô cùng chu đáo, vì để làm trợ lý cho Cố Hiểu Mộng mà bỏ công việc Gold Collar* và chức hội trưởng tiếp ứng hội của mình.
*Gold collar worker (Công nhân cổ áo vàng): Nhóm người lao động thuộc các ngành có chuyên môn cao như luật sư, bác sĩ, kĩ sư nghiên cứu. Ngoài ra, gold collar worker còn dùng để chỉ những lao động trẻ, thu nhập thấp nhưng có xu hướng chi tiêu vào các mặt hàng, dịch vụ xa xỉ (thường nhờ vào sự hỗ trợ tài chính của gia đình). Với chị này là ý đầu tiên á.

- Làm trợ lý cho tôi một tháng năm nghìn, công việc ban đầu của em thì một tháng ít nhất bốn bốn mươi nghìn, em có ý đồ gì đây?
Cố Hiểu Mộng vô cùng không hiểu, nhất là biết đối phương đã từ chức ở một công ty đa quốc gia để về làm trợ lý cho mình, lại càng không hiểu.
- Bởi vì chị là thần tượng của em mà!
Vẻ mặt Chu Miểu sùng bái nhìn Cố Hiểu Mộng, lúc biết Cố Hiểu Mộng cần tuyển trợ lý cô ấy nghĩa bất dung từ lặp tức từ chức đến làm trợ lý cho cô, chính là hi vọng có thể đến gần thần tượng của mình hơn một chút. (Gặp tui tui cũng bỏ huhu mà một đứa ngay cả não mình rớt ở đâu cũng hong biết thì ai tuyển ☹)
Cố Hiểu Mộng dùng ánh mắt nhìn đứa trẻ hết thuốc chữa liếc nhìn Chu Miểu, sau đó ánh mắt dừng ngoài cửa sổ, Chu Miểu là Amy đích thân chọn, đương nhiên có thể tin cậy, nhưng mà con bé này chắc chắn là học toán không giỏi.
Cố Hiểu Mộng không thích nhắc đến gia đình con cái ở bất cứ đâu, nhất là Cố Tử Ninh, cô hi vọng có thể cho Cố Tử Ninh một tuổi thơ không bị phóng viên quấy rầy.
Cho nên, tất cả mọi người đều biết Cố Hiểu Mộng có một đứa con gái, nhưng đứa bé này tên gì, trông như thế nào thì không ai biết. Không phải không bị phóng viên chụp được mà là do Amy đã mua lại hết từ các kênh truyền thông khác nhau trước khi phát hành.
Càng thần bí, mọi người lại càng tò mò, ekip chương trình thường hay đề cập đến chủ đề liên quan trong quá trình ghi hình dù biết Cố Hiểu Mộng năm lần bảy lượt không cho phép bàn về đứa bé.
Cố Hiểu Mộng thường im lặng không trả lời, hoặc là nói sang chuyện khác. Nếu người chủ trì tiếp tục đặt câu hỏi, Cố Hiểu Mộng sẽ từ chối ghi hình nội dung tiếp theo.
Cố Hiểu Mộng kéo màn cửa, thời tiết hôm nay đặc biệt tốt. Trên bầu trời giống như có một đám mây tình yêu trôi lơ lửng, Cố Hiểu Mộng lấy điện thoại ra rồi đăng weibo, nội dung là, [Một ngày mới, như thể ông trời nghe thấy trong lòng tôi nói yêu người.]
Cố Hiểu Mộng cũng không đặc biệt tag Lý Ninh Ngọc, nhưng mà mọi người đều biết Cố Hiểu Mộng nói đến Lý Ninh Ngọc. Phía dưới có người bình luận, đại đa số là ghen tị, hoặc là mới sáng sớm đã bị thồn cơm chó, vân vân.
Không bao lâu, weibo Lý Ninh Ngọc cũng cập nhật mới. Hình ảnh bầu trời thành phố B, không một gợn mây, bầu trời trong xanh hiếm thấy. Nội dung là, [Chào buổi sáng, hôm nay thời tiết thật tốt, như thể vì có em mà sau cơn mưa trời lại sáng.]
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc thường xuyên khoe ân ái, người hâm mộ Cố Hiểu Mộng đã sớm miễn nhiễm với nó, nhưng vẫn cảm thấy mình bị ép ăn cơm chó, hơn nữa còn ăn thế nào cũng không biết mệt. (Tui cũng muốn ăn ☹)
-----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.