Lúc ở một mình Cố Hiểu Mộng hầu như không xuống bếp, đại đa số đều là trợ lý mua đến cho cô. Nhưng mà vừa nghĩ tới buổi tối được cũng Lý Ninh Ngọc ăn chung nhịn không được mà thật sự vui vẻ. Thậm chí ngay cả mùi dầu mỡ bình thường thật khó ngửi hôm nay lại đặc biệt thơm.
Lý Ninh Ngọc là người không chủ trương làm thêm giờ, cho nên trừ phi thật sự cần thiết, toàn bộ Tập đoàn Thượng Ngọc đều là năm giờ rưỡi tan làm.
Lý Ninh Ngọc lái xe trở về nhà. Cô nhìn chiếc xe luôn luôn đậu bên cạnh xe mình, không biết là của ai. Nó đã đậu ở đây ba tháng, phủ đầy bụi, xem ra hôm nay đã được lái ra ngoài rửa.
- Lý tổng, tan làm rồi sao?
Bảo vệ bãi đậu xe nhìn thấy Lý Ninh Ngọc, lễ phép chào hỏi.
- Cậu Vương, cậu biết chiếc xe này là của ai không?
Lý Ninh Ngọc thật tò mò, đúng lúc gặp bảo vệ liền thuận miệng hỏi một câu.
- Đây là xe của vị đại minh tinh ở đối diện nhà cô. Nói đến cô ấy, tôi cảm thấy cô ấy thật sự đặc biệt. Mấy ngày trước tôi nghe người bán cao ốc này nói, căn nhà đối diện nhà cô đã có người đặt cọc, cô ấy vì mua được căn phòng kia mà nhiều lần tìm chủ nhà, dùng "ba lần đến nhà tranh" để hình dung cũng không quá đáng. Sau đó còn tăng giá lên gần ba trăm nghìn mới thuyết phục dược người ta nhường lại cho cô ấy.
(Chú thích của tui: Lưu Bị khi đó đang ở Tân Cương, đã ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-cam-co-tung/235466/chuong-11.html