Sau khi tan học, Đặng ma ma phát hiện mình quên đồ, vì vậy phải vòng lại lấy.
Bà đi vào sân thông gian trong phát hiện ra Sở Cẩm Diệu còn ở đây.
“Tứ tiểu thư?” Đặng ma ma kinh ngạc.
“Tứ tiểu thư, đã học xong lâu rồi, sao ngài còn ở đây?”
Sở Cẩm Diệu khép sách lại, nói: “Hôm nay ma ma giảng rất hay, ta hiểu ra được rất nhiều, mọi thứ đều in sâu trong đầu, thật lâu cũng không thể bình tâm lại. Vì vậy, ta đành ở lại đây, đọc lại một lần nữa.”
Đặng ma ma tiến lên, cầm sách đọc những gì Sở Cẩm Diệu viết, kinh ngạc nói: “Tiểu thư đọc cả Tân Ngữ?”
“Không dám, ta rảnh rỗi chỉ lật xem một chút thôi.”
Đặng ma ma chỉ vào những chú giải trong sách: “Đây điều là tiểu thư viết sao?”
“Ta đọc qua có viết lại cho nhớ.”
Dường như Sở Cẩm Diệu hơi xấu hổ, gấp sách lại, đứng lên mỉm cười: “Để ma ma cười chê rồi.”
Đặng ma ma lắc đầu, cầm quyển sách của Sở Cẩm Diệu lên, lật xem. Trên sách chi chít những dòng ghi chú luận giải, hơn nữa sách đã cũ, vừa nhìn là biết thường xuyên mở xem. Thậm chí trên sách còn ghi mấy dòng cảm nhận. Đặng ma ma xem xong mới gật đầu cười nói: “Tứ tiểu thư làm lão nô rất kinh ngạc. Đây không phải là sách dùng khoa khảo, không ngờ Tứ tiểu thư lại đọc qua rồi. Tứ tiểu thư học cao hiểu rộng, thật làm lão nô hổ thẹn không bằng.”
“Không dám nhận, ma ma không cần nói như vậy.” Sở Cẩm Diệu xua tay cười: “Bình thường ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-boi-thai-tu-gia/1848777/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.