Edit: Niệm phu nhân
Viện của Sở Cẩm Dao, phía đối diện có năm gian phòng kín đáo. Phía đông và tây đều có sương phòng. Phía nam còn có một phòng nhỏ ngược lại. Trước chính phòng, ngoài mấy viện nhỏ hai bên, còn có ba gian nhỏ, gọi là mái hiên. Trong chính phòng của Sở Cẩm Dao, phía đông là thư phòng, phía tây là phòng ngủ. Sở Cẩm Dao ngủ tại phòng đầu tiên phía tây, còn gian giữa là nơi bình thường nàng sinh hoạt. Chính đường ở giữa không dùng được nên mái hiên bên này, Sở Cẩm Dao có thiêu thùa may vá, hay gặp hạ nhân đều là ở nơi này.
Hiện tại Đinh Hương và Thu Cúc đã mang kim chỉ đến, đứng ở dưới mái hiên chờ Sở Cẩm Dao. Ngón tay của Thu Cúc lưu luyến sờ sờ Vân Cẩm, hỏi:
“Tiểu thư, vải này có mười trượng, quần áo nếu như muốn gặp khách thì may cần tinh tế một chút. Ít nhất là hai trượng. Áo ngoài cũng tầm một trượng. Mà ngoài quần áo ra còn phải may những thứ linh tinh khác, chúng ta tự mình cắt may hay là giao cho phòng thiêu thùa đây?”
Một cây Vân Cẩm tầm mười trượng, chỉ may một bộ xiêm y cũng đã dùng hết một phần ba. Trong lòng Sở Cẩm Dao cảm thấy tiếc, nhưng nàng vẫn hiểu rằng phàm là tiểu thư quý tộc, váy áo đều là như này. Nàng còn phải đi gặp cô cô, làn váy còn phải xếp thành bảy nếp, nếp gấp cũng cần tinh tế, cứ vậy tính ra. Nếu may hết cũng phải hết ba trượng, nếu cắt may sai thì mất càng nhiều.
“Chúng ta tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-boi-thai-tu-gia/137767/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.