_Nhanh lên nào, nhanh lên – ông Jung đánh vào vai ông Kim
_Từ từ nào, ông làm tôi rối quá, sao lái xe được – ông Kim nhíu mày
Nghe ông Kim cằn nhằn như thế ông Jung cũng hơi xìu nhưng ông lo quá, lần đầu tiên Yunho nhập viện, anh xưa nay nổi tiếng là đứa bướng bỉnh, phá phách, chỉ có anh đánh người ta nhập viện chứ có đời nào người ta đánh anh đến nỗi nhập viện và vào phòng cấp cứu cơ chứ, lần này nhất định là rất nặng, rất nặng…
Ông Jung lao như điên vào phòng, lúc này Yunho đã được đưa ra và đang nằm ở phòng hồi sức
_Cậu Jung chỉ bị ngất do mất quá nhiều sức thôi, không có gì nguy hiểm cả, chỉ cần truyền nước biển và nghỉ ngơi một thời gian là khỏe lại ngay – cô y tá nhìn ông Jung và ông Kim
_Trời ơi là trời! Sao lại ra nông nổi này hả con? – ông Jung nắm lấy tay anh – Thằng nào đánh mày ra nông nổi này? Nói bố nghe, bố bắn bỏ nó! – ông nói lớn
_Im đi, ở đây là bệnh viện – ông Kim nói nhỏ – Cô ơi, Kim Jaejoong ra chưa ạ? – ông gọi với theo cô y tá
_Ah! Bệnh nhân vẫn còn nằm trong phong cấp cứu
Ông Kim sốt ruột đi qua đi lại bên ngoài phòng, ông lo lắng cho đứa con ngốc nghếch của mình rất nhiều, từ nhỏ cậu đã thiệt thòi hơn người khác rồi, lớn lên lại không được sung sướng như người ta, bây giờ lại thêm cái này nữa……làm sao cậu chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-ah-nghe-ro-nhe-anh-yeu-em/1925088/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.