Nó cuối cùng cũng đã hiểu hết mọi khuất mắc, tảng đá đè nặng tâm trí nó mấy tuần nay cũng được gỡ bỏ. Thấy cô đang ngượng, nằm trốn ở một bên, nó chợt nảy ra ý định muốn trêu cô một chút.
Từ từ lăn đến chỗ cô chọc chọc vào má, vuốt ve vành tai đang đỏ lên có thể thấy được mạch máu rõ ràng. Cùng vài lời châm chọc.
Kết quả, nó bị cô giữ chặt tay chân hôn đến thiếu không khí trầm trọng.
Đùa giỡn qua lại thêm chút nữa, cả hai ôm nhau tiến vào giấc ngủ.
Đêm.
Nó nằm mơ. Thấy mình và cô đang đi trong một cơn bão tuyết. Tìm mãi tìm mãi mới thấy một hang động nhỏ nên chạy vào trú tạm một lúc.
Áo khoác ngoài của cả hai đã ướt nên phải cởi ra. Cởi hết những thứ bị ướt, nó còn một chiếc áo để khoác ngoài, cô thì chỉ còn lại bộ quần áo bên trong.
- Tử Duệ! Cô lạnh... - Cô
- Vậy...cô dùng áo khoác của em luôn đi - Nó
- Không! Em cũng lạnh mà... Em ôm cô đi... như vậy sẽ tốt hơn cho cả hai - Cô nở nụ cười đầy tà mị.
Nó bị nụ cười ấy làm cho ngây ngẩn, sau đó cũng đưa tay ra ôm cô. Vì dáng người nhỏ, cánh tay không đủ dài để ôm trọn lấy cô nên cả hai bèn đổi lại. Cô mặc áo khoác, dễ dàng ôm nó nép chặt vào lòng mình.
Nó vừa ngã vào lòng cô, cảnh vật xung quanh liền chuyển động rồi thay đổi.
Lần này, cô với nó đang nằm trên một chiếc giường khá lớn. Nó bị cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-em-khong-don-phuong/911427/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.