Cơn gió thổi qua mang luồng khí ẩm của hơi nước tạo cho cả hai một cảm giác thật mát dịu. Cô dần dịch sát người vào nó hơn, đưa tay khẽ vuốt lọn tóc bị gió thổi lắc lư qua lại rồi nhẹ nhàng cong khóe môi. Bản thân cô cứ từ từ tiến đến gần nó, cho đến khi môi chạm môi.
Động tác của cô rất nhẹ nhàng nhưng ít nhiều cũng kinh động đến nó. Thấy trên trán cô học trò nhỏ khẽ xuất hiện một ấn đường, cô liền rời khỏi đôi môi ấy lòng tiếc nuối đến vô hạn. Lòng thì dậy sóng nhưng gương mặt cô vẫn bình tĩnh một nét chẳng biến đổi, cô ngồi lại ngay ngắn bên cạnh nó.
Nó hé mắt, bị ánh sáng bên ngoài tấn công, mắt nhất thời chưa kịp thích ứng nên nheo cả hai mắt lại. Đợi đến lúc tầm nhìn đã rõ, nó giật mình lùi lại phía sau một khoảng khi chạm phải gương mặt tinh xảo phóng đại.
Nó thoáng hoảng hốt, liền theo quán tính định cong chân bỏ chạy. Kết quả chỉ vừa nhón chân đã bị cô kéo lại.
- Lớp trưởng, em làm gì ở đây vậy? - Cô dí sát gương mặt vào nó, nở nụ cười doạ người nhưng âm thanh phát ra lại nhẹ nhàng như gió lướt.
Nó ấp úng, lưng rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, mặt lộ rõ vẻ căng thẳng.
- Đến giờ tập hợp rồi, đi đến đó! - Cô bật điện thoại lên xem giờ rồi tự nhiên như không có gì, đứng dậy bước đi.
Nó ngẩn người nhìn theo bóng lưng thẳng tắp trước mặt, vài giây sau mới hoàn hồn lập tức đuổi theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-em-khong-don-phuong/911424/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.