- Hừ.... - Cô ta nhếch mép.
'Cạch' - Còi súng được gài xuống...
'ĐÙNG!...' - Tiếng súng vang lên...
- ------------------
'Rầm! Rầm! Rầm' - Có người đập cửa từ bên ngoài...
- Mở cửa, mở cửa mau! - Là tiếng của chú bảo vệ lúc nãy.
- Mở cửa... - Mọi người đều bị tiếng súng làm cho giật mình. Những người hiếu kỳ tụ tập lại xem...
- Chìa khóa này! - Trưởng khoa đã đến.
Chú bảo vệ nhanh chóng lấy chìa khóa và mở cửa ra.
'Rầm' - Cánh cửa mở toang.
Cảnh sát lúc này cũng ập vào....
- -------------------
- Ưm...
- Cô tỉnh rồi à? Cô Châu. - Y tá đứng cạnh nói với cô.
- Tôi.... Tôi ngất bao lâu rồi vậy... - Cô như cố giữ hơi thở.
- Được 5 ngày rồi! - Y tá cười ôn nhu.
Cô đưa tay lên xoa xoa nhẹ hai bên thái dương... Trong đầu nghiền ngẫm lại những chuyện trước đó...
" Mình bị thương ở trong lớp học rồi ngất đi, tỉnh lại đã ở đây và...Tử Duệ đứng cạnh. Em ấy nói với mình là đi mua cái gì đó cho mình.... rồi mình cảm thấy đầu rất đau và mọi thứ đều nhòe đi....sau đó mình tỉnh lại và nghe bác sĩ nói tình trạng của mình khá xấu có thể sẽ hôn mê lâu nên cũng im lặng chờ bác sĩ ra ngoài.... Một lúc thì có người bước vào, mình hé mắt nhìn thì thấy Tử Duệ nên nói cho em ấy biết mình không sao....em ấy đi được một lúc thì có tiếng người bước vào lần nữa.... rồi....sau đó thì......" Cô nhăn nhó " Chuyện gì xảy ra tiếp theo nhỉ?" Đến giờ cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-em-khong-don-phuong/911401/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.