Nó cúi đầu chào cô rồi chạy một mạch xuống căn tin trường. Nó thở dài "đúng là đáng sợ mà".
- Tử Duệ! Sao lâu quá vậy, gần vào lớp lại rồi nà. - Nhi thắc mắc hỏi.
- Tại cô có việc muốn nói riêng với tớ nên giữ tớ lại thôi! - Nó trả lời trong sự bất mãn pha một chút sợ hãi.
.........
Tùng Tùng Tùng!
- Uầy! Vào lớp rồi, tớ còn chưa kịp uống... - Nó mới vừa đặt mông xuống thì đã vào lớp rồi. Nó còn chưa kịp uống nước.
- Thôi! Vào lớp đi - Vừa nói Nhi vừa đứng dậy cất bước.
Nó lủi thủi đi theo sau mặt mày u sầu. "Trời ơi, mới vừa thoát khỏi cái nơi lạnh như băng, u ám đó chưa kịp mừng nữa là đã phải trở lại căn phòng với cái con người lạnh tanh vô cảm đến đáng sợ aaaaa" nó gào thét trong lòng, vì tiết này là tiết Vật Lý của cô mà.
Nó bước vào lớp, đi xuống bàn của nó rồi ngồi xuống, trong lòng khá căng thẳng.
Cô bước vào lớp. Cả lớp đứng dậy chào cô, cô cho cả lớp ngồi xuống rồi bắt đầu bài học.
Cô giảng một cách hăng say, giọng nói thật ngọt ngào. Cách cô giảng cũng rất đặc biệt, bài giảng rất gần gũi với đời sống thường ngày, có ý gợi hình để dễ hình dung nhưng tiếc là nó chả hiểu gì hết nên chỉ nhìn chằm chằm vào cô.
- Lớp trưởng đứng dậy trả lời cho cô câu hỏi trên bảng. - Cô thấy nó nhìn cô chằm chằm, nhìn mà không chớp mắt nhưng tâm trí lại vứt ở xó nào rồi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-em-khong-don-phuong/911396/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.