Sau khi buổi tối kết thúc, cả bọn cùng nhau trở về nhà. Trên đừng về, Vy không hề mở miệng nữa lời, Trinh ngồi cạnh cũng cảm nhận được sợ khá thường đó của nhỏ nhưng cô cũng đành im lặng để nhỏ được yên tĩnh một chút. Khi về đến căn nhà sang trọng ấy, ai cũng về phòng nấy, không ai nói ai câu nào cũng không vó tiếng cười nói than vãn mỗi khi trở về sau một chuyến đi mua sắm của Vy nữa. Nhỏ vẫn cứ im lặng, lặng lẽ đi lên phòng, đến trước của phòng mình bỗng nhiên đôi chân nhỏ dùng lại không bước tiếp nữa. Vy nhìn sang căn phòng kế bên mình, đó là phòng Tiên, không biết nhỏ đang nghĩ gì rồi lại bước tiếp vào phòng mình.
Ở một góc nào đó,có một người nào đó không biết đứng đấy từ bao giờ quan sát mọi hành động của Vy, rồi bước chân chậm rãi đến gõ cửa phòng nhỏ. Bên trong căn phòng, nghe được tiếng gõ cửa nên nhanh chống mở như thể đã đúng đó để đợi âm thanh ấy vang lên. Vừa mở cửa, ập vào mặt cô là một thân ảnh quen thuộc, đó là Tiên, người nhỏ vừa nghĩ đến. Dường như không còn tự chủ nữa, Vy đã nhào đến ôm Tiên và oà lên khóc. Nó vừa ôm vừa đẩy nhẹ Vy vào bên trong rồi đóng cửa lại. Nó biết, biết hết những gì nhỏ đang chịu đựng, từng suy nghĩ đến hành động của Vy đền được Tiên ghi nhận và cảm thông cho. Sự trở lại của Băng là một đã kích lớn với nhỏ, đã từ rất lâu rồi Tiên cứ ngỡ cô gái đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-anh-yeu-em-nhoc-a-em-se-la-cua-toi-2/140750/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.