Trên đường về nhà, Tư Nhiên ẵm Tiểu Nhiên trên tay, bất chợt hỏi Gia Minh: "Tiểu Nhiên về nhà cậu có bị Dưa Nhỏ với Cam Nhỏ bắt nạt không?"
Gia Minh vẻ mặt có chút hãnh diện trả lời: "Hai đứa nhỏ nhà tớ là mèo ngoan, không bao giờ bắt nạn người khác."
Thấy Gia Minh khoe mèo, Tư Nhiên không nhịn được mà phì cười. Tư Nhiên vuốt ve Tiểu Nhiên, hỏi Gia Minh: "Với trình độ của tớ hiện giờ cậu nghĩ tớ có thể thắng Minh Triết không?"
Gia Minh nhìn bầu trời, thẳng thắn trả lời: "Xác suất là 50%."
Tư Nhiên ngạc nhiên, có phần giận dỗi hỏi: "Thế thì sao cậu xếp tớ chạy với lớp trưởng lớp 11A1 chứ?"
"Bởi vì chỉ có đấu với cậu ta, cậu mới có khả năng thắng."
Tư Nhiên bày ra vẻ mặt không tin tưởng, có phần thất vọng bảo: "Thế thì tớ thua chắc rồi. Động lực chạy cũng tiêu tan hết trơn luôn..."
Gia Minh đi bên cạnh Tư Nhiên nói một cách hiển nhiên: "Cậu đừng áp lực, dù sao thắng thua không quan trọng mà."
Tư Nhiên nhìn Gia Minh rồi nhìn Tiểu Nhiên, cậu đột nhiên nghiêm túc nói: "Không được, tớ nhất định phải thắng giải chạy tiếp sức năm lần này!"
Gia Minh đang đi liền dừng lại, ngoảnh mặt nhìn Tư Nhiên. Đôi mắt sáng như thể đang cháy lên một ngọn lửa rực rỡ của Tư Nhiên khiến Gia Minh đứng hình. Những hình ảnh rời rạc, kì lạ từ đâu xẹch ngang qua đầu Gia Minh.
"Ngày mai chúng ta lại gặp nhau ở đây nhé, A Minh!"
Gia Minh sững sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-nhin-trang-tan/2802826/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.