Thời gian trôi qua, cuối cùng nhóm Gia Minh cũng đã đến được nơi cần đến.
Chạy xe trên con đường sầm uất, khi những hàng cây cuối cùng khuất bóng cũng là lúc biển xanh lộ ra.
Bầu trời trong xanh không một gợn mây. Biển cả thì xanh biếc, mênh mông và rộng lớn với những cơn sóng dập dờn lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời. Quả là một sự kết hợp tuyệt vời của thiên nhiên.
Ngồi trong xe Tư Nhiên không kìm được mà kéo cửa kính xuống. Từng cơn gió mát lập tức tràn vào mang theo mùi hương của biển cả.
Được chiêm ngưỡng khung cảnh đẹp tựa tranh vẽ khiến Tư Nhiên thán phục không thôi.
"Wow, biển ở đây đẹp thật đó!"
Mộng Dao cũng tiếp lời: "Phải đó, biển ở đây đẹp quá trời đẹp luôn!"
Bác tài xế mỉm cười bảo: "Nơi các cháu ở có cảnh còn đẹp hơn ở đây đấy! Phải không cậu chủ?"
Tịch Thiên vui vẻ tiếp lời: "Cháu mới đến một lần nhưng phải công nhận là chỗ đó đẹp thiệt!"
Tư Nhiên phấn khích nhìn về phía biển nói: "Vậy sao tớ mong chờ quá!"
-----------------------------------------------------
Xe chạy lên một ngọn đồi, băng qua vài khu vực toàn cây cũng sắp đến biệt thư nơi nhóm Gia Minh sẽ ở. Nhìn xung quanh toàn cây là cây, Tư Nhiên tò mò hỏi Gia Minh: "A Minh ơi, biệt thư mà cậu nói ở đâu thế?"
Gia Minh bình thản chỉ ra ngoài cửa sổ, nói: "Đó, là căn nhà gần biển."
Nhìn theo hướng tay Gia Minh chỉ, lọt vào tầm mắt Tư Nhiên là một căn nhà khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-nhin-trang-tan/2802740/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.