🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hơn một tháng ở nhà mới,Tô Hiểu Lam cô chính thức thích ứng được ở đây,cô bác hàng xóm thấy có người mới chuyển đến thì rất niềm nở với cô, trừ tiền bạc ra họ trồng rất nhiều rau củ, lúc nào thu hoạch đều đem mang cho cô một ít,cô cũng vui vẻ mời vào uống nước, hỏi họ cách trồng như thế nào là đơn giản nhất, lấy cuốn sổ và cây bút ra lắng nghe thật kỹ, ghi thật rõ ràng.



Những người ở đây họ không biết về giới giải trí nên không biết cô là nữ diễn viên nhưng vậy cũng tốt, bắt đầu cuộc sống mới, cái gì cũng mới, không còn là diễn viên, không còn là vợ người khác,được là chính bản thân mình.



Vô tư với mọi thứ, không cắn rứt lương tâm hay cái quái gì liên quan đến quá khứ, không đụng vào tình yêu nữa, cô nếm thử đủ một lần trong đời thôi.



Hiện tại,Hiểu Lam đang đặt cuốn sổ chỉ dẫn trên đùi, mắt vừa nhìn vừa cầm xẻng mini, nghiên cứu từ đầu đến cuối cách trồng hoa mà cô thích nhất, hoa cẩm tú cầu.



Hiểu Lam lựa chỗ có bóng râm, ẩm thấp,cầm nhánh cây cắm xuống đất,buộc cố định cho không bị lay gốc,cười hài lòng, phủi hai tay đứng dậy đi vào nhà.



Trong bệnh viên, bác sĩ tháo bột tay và chân cho Cảnh Luân, hỏi anh thử cử động,dặn anh muốn xuống giường thì chống gậy đi từ từ thôi, vết thương ở hông chưa lành lại nên sẽ hơi đau một chút.Về mắt thì Cảnh Luân phải đeo kính luôn.



Kể từ khi Hiểu Lam bỏ đi,Minh Đan, Lăng Huyên với

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-lai-thay-nguoi-thuong/1984735/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương
Chương 122: Cô đơn trống trải
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.