Chương trước
Chương sau
Hiểu Lam mở mắt ngồi dậy, cơn đau đầu ập tới, nhăn mày lấy tay ôm đầu, nhớ lại buổi tối hôm qua, cô đi chơi với ba người chị Minh Đan rồi về nhà, lén đem chai rượu lên phòng, rủ Cảnh Luân uống chung với cô,sau đó thì thế nào nhỉ??.

“Lam nhi,em dậy rồi sao?”.Cảnh Luân định đi làm mà sợ cô hồi tối uống say, đến sáng tỉnh dậy sẽ nhức đầu, chạy lên lầu,quả nhiên, đúng là bị nhức đầu rồi.

Hiểu Lam gật đầu, anh chìa tay cầm ly nước với viên thuốc đưa cho cô uống.Thấy cô ngoan ngoãn uống xong, Cảnh Luân xoa đầu cô rồi dặn dò vài câu xong đi làm.

Cả buổi sáng, Hiểu Lam cùng mẹ chồng đi chợ, tưới hoa trong vườn,trò chuyện với bà,chơi với hai đứa cháu,tất thảy đều rất đỗi bình thường nhưng đâu ai biết được, đây có lẽ là cái ngày bình yên nhất trước khi đón nhận cơn giông bão đang ùn ùn kéo tới do chính con dâu tạo ra.

Chỉ còn ngày hôm nay và nửa ngày mai nữa thôi,Tô Hiểu Lam sẽ không còn ở căn biệt thự này nữa, cũng không còn thân phân con dâu, thân phận người vợ.

Hiểu Lam nghĩ nên viết tờ giấy li hôn trước, ngày mai nhận giải xong về chỉ cần đưa anh ký là xong.Đi vào phòng, lục trong túi xách lấy bìa đựng hồ sơ, cầm tờ giấy li hôn với cây viết ra đặt trên bàn, Hiểu Lam ngồi xuống ghế, chuẩn bị viết vào thì khựng lại không đặt xuống.

Tô Hiểu Lam,mày chắc chắn muốn làm như vậy chứ??.Nhẫn tâm tổn thương Cảnh Luân sao??.

Thà dứt khoát một lần này còn hơn khổ sở giấu diếm đến suốt đời, hơn hai năm nay mày đã thành công trong việc lợi dụng anh,tham vọng của mày sắp đạt được rồi đó,mày có thấy vui vẻ như lúc đầu mày vạch ra kế hoạch không??.

Thật sự cảm xúc bây giờ không còn giống như hai năm trước,không thấy vui vẻ,chỉ thấy đau nhói trong tim khi biết được tương lai không ở bên anh nữa.Tại sao thế??.

Được rồi,hối hận hay không không còn quan trọng, đã đi đến vạch cuối cùng của kế hoạch rồi thì phải quyết đoán lên,li dị.

Hiểu Lam đấu đá tâm lí xong cúi đầu đặt bút xuống giấy ghi từng chữ một không hề dừng lại,ghi hết rồi tới chỗ ký tên, ký vào đó.Cầm lên nhìn lại hết một lượt đã đầy đủ, cất vào bìa đựng hồ sơ, đi lại bỏ vào túi xách.

Điện thoại lúc này đổ chuông, nhìn vào màn hình, hiện tên TÚ LY.

“Hiểu Lam,cậu đang ở đâu thế??”.Tú Ly hôm nay xin nghỉ làm, đang lái xe trên đường.

“Tớ đang ở nhà, có chuyện gì??”.Hiểu Lam ngồi xuống giường.

Cô bạn Tú Ly muốn qua nhà cô chơi, cô đành nhắn địa chỉ qua, đi xuống chuẩn bị trà bánh tiếp đãi bạn.Nửa tiếng sau,cô nàng tới thiệt, đang ở ngoài cổng an ninh, Hiểu Lam chạy ra nói với chú bảo vệ, ông mới đồng ý mở cổng cho xe Tú Ly chạy vào.

Tú Ly mang giỏ trái cây đi theo sau Hiểu Lam vào nhà,ngó tới ngó lui trầm trồ khen ngợi đúng là nhà đại gia có khác.

Mẹ chồng thấy bạn của con dâu tới thì cũng nhiệt tình mời vào ngồi chơi, Tú Ly cười tươi đưa giỏ trái cây cho bà, hai người ngồi nói chuyện rôm rả được một lúc, Hiểu Lam bưng khay trà với bánh ra.

Trò chuyện được một lúc, Tú Ly xin phép Lệ Văn cho bắt cóc Hiểu Lam đi lên phòng một chút, bà gật đầu đồng ý rồi Tú Ly nắm tay bạn thân lên cầu thang.

Hiểu Lam mới đi vào phòng,Tú Ly đã nhanh chóng đóng cửa lại, bấm khóa cho an toàn, lôi tay Hiểu Lam tới giường, đè vai cô xuống.

“Hiểu Lam,ngày mai là tới lễ trao giải phải không?!”.Thấy bạn thân gật đầu thì nói tiếp.

“Vậy là cậu đã quyết định nói ra sự thật rồi??”.Tú Ly ngồi xuống cạnh Hiểu Lam.

Hiểu Lam gật đầu tiếp,hỏi Tú Ly có biết căn nhà nào xa thành phố cần bán không, Tú Ly suy nghĩ một hồi, nói có một căn đang cần bán gấp nhưng nơi đó hẻo lánh, dễ dàng đi lạc, xung quanh toàn là đồng ruộng,cây cối um tùm rồi dùng mặt nghiêm túc tra khảo Hiểu Lam tại sao lại hỏi, Hiểu Lam nói sau buổi tối ngày mai, mình không có chỗ nào để đi cả,dù có căn nhà cũ nhưng nếu cô ở đó, anh sẽ tới tìm cô,Tú Ly rủ bạn qua nhà Tú Ly ở nhưng cô không chịu,đành ậm ừ giúp Hiểu Lam mua gấp căn nhà không ai thèm ở đó liền trong hôm nay.

Hiểu Lam nở nụ cười, ôm chặt Tú Ly không buông, miệng liên tục nói cảm ơn.

Tú Ly lắc đầu chán nản, có một cô bạn có phúc mà không thèm hưởng,có mẹ chồng tâm lý, có người chồng yêu thương, chiều chuộng như vậy còn muốn đạp đổ hết,,đi sống ẩn dật một mình ở cái nơi đó,không biết có thuốc gì chữa cái bệnh ngu ngốc này của Hiểu Lam này không??.

Hai người con gái đùa giỡn với nhau một hồi rồi cùng nhau xuống chơi với mẹ chồng tới chiều.Cảnh Luân đi làm về thấy vợ với cô bạn vui vẻ, cười tươi như vậy thì anh cũng bất giác mỉm cười theo.Đi ngang hôn má vợ một cái, nói với Tú Ly ở lại ăn tối rồi hãy về,Tú Ly làm gì bỏ lỡ cơ hội này, được ăn chung với nhà danh giá một bữa là cô đã thấy hào hứng không thôi.

Cả căn phòng bếp tràn ngập tiếng cười Tú Ly kể toàn chuyện vui làm người nhà Cảnh Luân cười theo,kết thúc bữa ăn, phụ rửa chén với Hiểu Lam xong dặn dò ngày mai có xảy ra chuyện gì gọi cho Tú Ly liền,rửa xong ra ngồi ăn trái cây với người nhà chồng cô bạn thân một lúc rồi cáo từ về trước, Tú Ly cúi đầu chào Lệ Văn rồi Hiểu Lam ra tiễn bạn thân.

Tới lúc lên phòng, Hiểu Lam mặc váy ngủ leo lên giường nằm với Cảnh Luân, ân ái một hồi, anh mệt anh ngủ say rồi Hiểu Lam mở mắt quan sát anh kỹ càng lần cuối cùng hai người chung giường với nhau,cố gắng ghi nhớ trong đầu để sau này nhớ lại cô và anh đã từng là vợ chồng,đã từng hạnh phúc như thế nào.

Hết chương 112
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.